Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Điển tích văn học và lời hay ý đẹp

Moderators: littlehoney999, A Mít

Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby TT Yen » 02 Nov 2012

Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt :khóc:

Image

Ước Mơ

(Phương Anh)

Chị mua dùm thằng bé mấy tờ vé số. Sau một hồi chọn lựa, chị hỏi nó:
- Nếu cô trúng số con chịu cô mua cho con cái gì?
Nó nhìn chị, xoay qua xoay lại rồi nói:
- Cho con một chiếc xe đạp, có xe đi bán xong con chạy tới trường liền, không bị trễ học nữa.
Di di những ngón chân xuống đất, nó hạ giọng:
- Cho con thêm đôi dép nữa nghe cô, để con đi học.
Dĩ nhiên là chị không trúng số. Tôi lại thấy nó mỗi ngày đi qua nhà với chân trần, đầu không nón…

Phấn Son
(Nguyễn Hồng Vân)
Tốt nghiệp đại học, ở lại thành phố đi làm. Tháng rồi, mẹ vào thăm. Mừng và thương. Mẹ khen: “Bạn gái con xinh.”
Cuối tháng, lãnh lương. Dẫn người thương đi shopping. Em bảo: “Mỹ phẩm của hãng này là tốt nhất. Những loại rẻ tiền khác đều không nên dùng vì có hại cho da, giống mẹ anh đó, mẹ bị nám hết anh thấy không…”
Chợt giật mình. Mẹ cả đời lam lũ, nắng gió với cái ăn, nào đã biết phấn son màu gì.

Nghỉ Lễ
(Nguyễn Tuấn Kiệt)
Cha nó xuôi ngược buôn bán trên chiếc ghe nhỏ để lo cho nó ăn học. Xong đại học, nó ở lại thành phố.
Tết vừa rồi, tiễn nó đi, ông dặn: “Con đi làm, ít về. Cha mẹ nhớ lắm. Nhưng ráng… đến dịp lễ rảnh con về thăm cha mẹ”.
Nó hứa.
Lễ đến, ông hớn hở chờ nó về. Nó điện thoại bảo không về được vì sinh nhật bạn gái.
Nghe xong, ông trầm ngâm, lát sau nói với mẹ nó: “Vậy là tết thằng nhỏ nó mới về. Còn đến bốn tháng nữa…”

Ba
(Nguyên Duy)
Xưa, nội nghèo, Ba đi ở cho ông bá hộ, chăn trâu để chú được đi học. Thành tài, chú cưới vợ, ra riêng.
Ngày hỏi vợ cho thằng Hai, chú mời mấy người cùng cơ quan. Ai cũng com-lê, cà-ra-vát. Chú bảo: Anh Hai hay đau bao tử, ở nhà nghỉ cho khỏe.
Ba ừ, im lặng vác cày ra đồng. Mồ hôi đổ đầy người.
Cũng những giọt mồ hôi ấy, xưa mặn nồng biết chừng nào, mà giờ, sao nghe chát cả bờ môi. :(

Bàn Tay
(Võ Thành An)
Hai đứa cùng trọ học xa nhà, thân nhau. Lần vào quán nước, sợ tôi không đủ tiền trả em lòn tay xuống gầm bàn đưa tôi ít tiền. Vô tình đụng tay em… Mềm mại.
Ra trường, hai đứa lấy nhau. Sống chung, em hay than phiền về việc xài phí của tôi. Bận nọ tiền lương vơi quá nửa đem về đưa em… Chợt nhận ra tay em có nhiều vết chai.
Tự trách, mấy lâu mình quá vô tình.

Ba và Con
(Khuyết Danh)

Học lớp 12, tôi không có thời gian về nhà xin tiền ba như 2 năm trước. Vì thế, tôi viết thư cho ba rồi ba đích thân lên đưa cho tôi. Từ nhà đến chỗ tôi trọ học chừng 15 km. Nhà nghèo không có xe máy, ba phải đi xe đạp. Chiếc xe gầy giống ba…
Cuối năm, làm hồ sơ thi đại học, tôi lại nhắn ba. Lần này, sau khi đưa cho tôi một trăm ngàn, ba hỏi:”Có dư đồng nào không con?”. Tôi đáp: “Còn dư bốn ngàn ba ạ”. Ba nói tiếp:”Cho ba bớt hai ngàn, để lát về, xe có hư như lần trước thì có tiền mà sửa”.
Ba về, tôi đứng đó, nước mắt rưng rưng… :'(

(Quỳnh Châu)
Ba nó bỏ đi lúc nó còn đỏ hỏn. Ngoại và mẹ nuôi nó trong nghèo khó. Đau khổ – Và cả hạnh phúc. Được vài năm, cái đói nghèo cướp mất ngoại. Thiếu hơi bà, nó ngằn ngặt khóc đêm.
Mẹ chỉ ôm nó vào lòng, để tay lên ngực trái dỗ dành : “Ngoại có đi đâu!Ngoại ở đây mà!”. Vậy là nó nín.
Rồi mẹ cũng theo bà. Hôm tang mẹ, thấy dì khóc, nó bảo :”Mẹ có đi đâu!Mẹ ở đây mà!” rồi lấy tay đặt lên ngực trái, chỗ trái tim. Nó dỗ thế mà dì chẳng nín, lại ôm nó khóc to hơn. :'(

Cái Bóng (Hải Âu)
Ông luôn phàn nàn về cuộc hôn nhân sắp đặt sẵn mà gia đình dành cho mình. Ông chê bà ít học, chẳng tương xứng với sự lịch lãm của ông. Mọi việc ông thường tự quyết, chẳng coi bà vào đâu. Bà tồn tại bên ông như cái bóng lặng lẽ trong cuộc sống chung có nhiều thăng trầm.
Một ngày, bà nhẹ bỏ ông sau một cơn bạo bệnh. Ông ra vào ngẩn ngơ như thể đang kiếm tìm. Nhà thiếu bà, ông mới thấy rõ những khoảng trống. Ông nhận ra sự lịch lãm cũng chẳng tạo nên được một gia đình nếu thiếu đi sự hy sinh, chịu đựng âm thầm của bà.. :khóc:

Con Trai (Linh Diệu)
Bà Nội sanh mỗi mình bố.
Mẹ cũng chỉ có mỗi Bé thôi. Mẹ sanh phải mổ mà.
Bé đã lên 5, thích em trai lắm. Bố cũng vậy. Bà Nội thì khỏi nói, lúc nào ôm Bé cũng thở dài : Phải chi…
Một hôm Mẹ khóc – Rồi Mẹ nằm vùi, lặng ngắt , xanh xao. Cả nhà tự nhiên im ắng hẳn. Suốt tuần.
Bố với Bà Nội đem về cho Mẹ một chú nhóc thật xinh. Bé thì mê mẩn, nhưng Mẹ chẳng khỏe lên tí nào. Mẹ bảo : Bố đổi em bé bằng trái tim Mẹ đấy! :khóc:

ST
Last edited by TT Yen on 07 Nov 2012, edited 1 time in total.
TT Yen
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $49,244
Posts: 2135
Joined: 04 Jun 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng TT Yen từ: thuynhatrang1, lychee, dolongdao, loving-it, CoPham, Thuvang

Re: Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby TT Yen » 03 Nov 2012

Đành Thôi
(Ngô Thị Thu Vân)

Ngày đó, yêu em mà không dám nói. Cứ chiều chiều tan lớp, ngồi đợi em về trong một góc quán cà phê đầu ngõ. Em thôi không học nữa. Tôi quyết định viết thư tỏ tình. Thư viết chưa xong, em theo chồng xa xứ. Lá thư tình viết dở dang tôi còn giữ đến tận bây giờ.

Sáng qua, ngồi trên ghế xử ly hôn, ngỡ ngàng thấy em ôm con ngồi bên dưới, mắt đỏ hoe. Tối về, lục lại trang thư cũ định viết tiếp. Tìm mãi, không có cây bút nào trùng với màu mực cũ… :(

Xa Xứ

(Bùi Phương Mai)

Em tôi học đến kiệt sức để có một suất du học.

Thư đầu viết: “ở đây, đường phó sạch đẹp, văn minh bỏ xa lắc nước mình…”
Cuối năm viết: “mùa đông bên này tĩnh lặng, tinh khiết như tranh, thích lắm…”
Mùa đông sau viết: “em thèm một chút nắng ấm quê nhà, muốn được đi giữa phố xá bụi bặm, ồn ào, nhớ chợ bến xôn xao lầy lội… Biết bao lần trên phố, em đuổi theo một người châu Á, để hỏi coi có phải người Việt không…”

Tình Thu

(Hải Âu)

Mùa thu. Lá rơi. Với anh, những chiếc lá thu mang đến những cảm xúc dạt dào. Các bài thơ tặng em đều phảng phất vẻ lãng mạn của từng chiếc lá thu.
Một chiều thu, em đi bên anh nước mắt lưng tròng. Anh, lệ chảy ngược vào trong. Trái tim đầy ắp thương yêu chẳng thể làm gì trước giòng đời xoáy lốc. Em theo chồng bay về phương trời xa lạ, bỏ anh một mình, xót xa.
Lá rơi, lá rơi, rồi lá lại rơi. Trong thơ anh giờ chỉ còn bàng bạc nỗi buồn của một chiều thu ảm đạm. :(

Sợ

Anh lớn hơn nàng trên con giáp. Sợ nàng sau này ngán ngẩm cảnh chồng già vợ trẻ, anh dằn lòng nói lời chia tay. Nàng nước mắt lưng tròng.
Ba năm sau, nàng lên xe hoa. Chồng nàng bằng tuổi anh.
- Sao ngày xưa em không giữ anh lại?
Giọng anh đầy tiếc nuối, trách móc. Nàng nhìn anh trân trối:
- Cứ nghĩ anh không muốn cưới em. :(

Quà Sinh Nhật


Hôm đó, có việc không vui ở cơ quan, tôi bực dọc ra về. Thằng Tí hớn hở chạy ra :
- Ba cho con xin mười nghìn.
- Không có! Tôi quát, nó thút thít chạy vào nhà.
Bữa cơm tối chẳng ngon chút nào. Tôi đi ngủ sớm nhưng vẫn trằn trọc mãi với chuyện bực dọc ở cơ quan. Cu Tí lặng lẽ đến bên :
- Con mừng sinh nhật ba, – nó ngập ngừng – con không có tiền – nó đưa gói quà – một cái thiệp giấy vẽ lem luốc với hàng chữ nắn nót “Happy Birthday”.

Phần Cô
(H.M.N)

Sinh nhật cô giáo, học sinh tặng cô nào hoa, nào vải may áo dài…
Mở gói quà của Hằng ra, cô ngạc nhiên thấy một củ khoai và một bông hồng. Hồn nhiên, Hằng bảo:
- Ngày nào em cũng ăn khoai lang nướng, ngon lắm cô ạ. Chắc cô chưa ăn bao giờ?
Hỏi dò mới biết ba mẹ Hằng mất sớm, nhà em phải ở ngoài triền đê, một mình vất vả nuôi hai em. Quà của Hằng là bữa trưa mà em dành phần cho cô. :ôm:

Nhớ Mẹ

Dưới quê học hành khó khăn nên mới lớp 2, thằng Út đã được gởi lên thành phố ở với chị Hai.
Lâu lắm mẹ mới ra thăm. Lần nào chị Hai cũng nhằn vì mẹ cứ nhai trầu bỏm bẻm suốt ngày, lại vứt bã trầu lung tung. Lần nào cũng vậy.
Đưa mẹ ra bến xe về quê xong, chị Hai về thấy nhà vắng ngắt. Tìm mãi mới thấy thằng Út đứng khóc sau kẹt cửa, tay cầm mấy cái bã trầu khô. :'(

ST
Last edited by TT Yen on 07 Nov 2012, edited 2 times in total.
TT Yen
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $49,244
Posts: 2135
Joined: 04 Jun 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng TT Yen từ: Thuvang

Re: Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby tieubao1 » 03 Nov 2012

Quả thật, đọc xong những chuyện của TT Yen , có chuyện đã làm cay mắt thật. Thank you.
tieubao1
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $846
Posts: 603
Joined: 25 Dec 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng tieubao1 từ: TT Yen

Re: Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby TT Yen » 09 Jun 2013

Bão
(Nga Miên)

Sống miền duyên hải, công việc của anh gắn liền với tàu, với biển, với những chuyến khơi xa. Anh đi suốt, về nhà chẳng được bao ngày đã tiếp tục ra khơi. Mỗi lần anh đi chị lại lo. Radio, ti vi báo bão. Đêm chị ngủ chẳng yên, sợ bão sẽ cuốn anh ra khỏi đời chị.
Cuộc sống khá hơn, anh không đi biển nữa mà kinh doanh trên bờ. Anh đi sớm về trễ, có đêm vắng nhà, bảo vì công việc làm ăn. Nhưng nghe đâu...
Không phải bão, anh vẫn bị cuốn xa dần. Sóng gió, bão trong lòng chị.

Cái Nụ
(Nguyễn Thị Bích Phụng)

Cái Nụ là con nuôi. Mẹ Hà cho tôi và Nụ cùng đi học. Tôi thường đỏng đảnh, đố kỵ Nụ. Điều đáng ghét là Nụ vẽ rất đẹp. Những bức vẽ của nó như có hồn hoa lá, lời biển cả…

Lớn. Tôi du học, lấy chồng sinh con, định cư bên ấy. Ngày về thăm mẹ, mẹ đã già và mất trí trong lần tai nạn. Mẹ nhìn tôi xa lạ, rồi ôm chầm lấy Nụ, vỗ vào lưng nó:

-Ngoan nào, bé Thảo cưng của mẹ, nín đi… mai mẹ cõng con đi xem hội làng đêm trăng… “tùng dinh dinh là tùng dinh dinh, có con sư tử vui múa quanh vòng quanh”.

Câu hát như hàng vạn mũi kim châm vào tim tôi ứa máu.

Thầy và Trò
(Thanh Sử)

Về hưu, tôi mở lớp dạy kèm tại nhà. Cô bé học lớp 9, chăm ngoan nhưng hơi chậm hiểu. Thôi thì lấy cần cù bù thông minh. Tôi kiên trì giảng đi giảng lại. Mỗi khi gương mặt cô bé bừng sáng vì đã hiểu, tôi thấy mọi mệt nhọc tan biến.

Mấy hôm nay, cô bé có vẻ lo ra không tập trung. Nhìn lên tờ lịch, tôi lờ mờ đọc được lý do. Cuối giờ, tôi chủ động bảo:

- Con đừng nhắc mẹ tiền học, khi nào đóng cũng được. Có điều con đừng vì chưa đóng tiền mà nghỉ học.

Cô bé thở ra như trút được gánh nặng. Ôi! Học trò của tôi...

Kẻ Trộm Chữ
(Lại Thị Thanh)


Cháu ơi, đừng đọc sách của cô nữa, để cô bán.
Cậu bé rời hiệu sách đi đến một ngõ nhỏ. Chia cho đứa bạn khiếm thị nửa ổ bánh mì, cậu vừa ăn vừa kể…
- Sao lại chỉ có thế?
- Mới đọc đến đấy lại bị đuổi rồi. Sách cũng đã bị bán!
- Tiếc nhỉ!
- Tiền mẹ cho mua truyện hôm nay vừa ăn hết. Thôi mai đi chỗ khác đọc vậy, mình về đây.
- Đưa hộ số chổi mình vừa làm xong ra chợ cho mẹ và bảo mình ăn rồi nhé.
- Cẩn thận kẻo lại té đấy!
- Ừ ! sẽ rờ cẩn thận khi đi.

Quà Sinh Nhật
(Trương Hoa)
Trong năm đứa con của má, chị nghèo nhất. Chồng mất sớm, con đang tuổi ăn học. Gần tới lễ mừng thọ 70 tuổi của má, cả nhà họp bàn xem nên chọn nhà hàng nào, bao nhiêu bàn, mời bao nhiêu người. Chị lặng lẽ đến bên má: “Má ơi, má thèm gì, để con nấu má ăn?”
Chưa tan tiệc, Má xin phép về sớm vì mệt. Ai cũng chặc lưỡi: “Sao má chẳng ăn gì?” Về nhà, mọi người tìm má. Dưới bếp, má đang ăn cơm với tô canh chua lá me và dĩa cá bống kho tiêu chị mang đến…

Ba Tôi
(Mẫn Hà Anh)

Ngày Má tôi còn sống. Ba tôi, ông cứ cằn nhằn: Bà hút thuốc nhiều quá, ảnh hưởng tới sức khỏe.

Má tôi tức, ngồi riêng một góc đốt thuốc, im lặng.

Nay Má tôi mất, ra thăm mộ, tôi quên thuốc lá. Ba tôi gắt, bắt phóng xe mua bằng được. Nhìn làn khói thuốc lặng lẽ, nhẹ bay lên từ điếu thuốc cắm trên bát hương, ông khấn: Tội cho Bà. Lúc sống, tôi ngăn cản, ì xèo. Bây giờ Bà mất rồi, tôi "thắp" cúng Bà cả bao. Tôi thương... mong Bà nhận cho.

Mẹ Tôi
(Lăng Dũng)


Chiến tranh ác liệt. Bố ra chiến trường. Mẹ dắt con đi sơ tán khắp nơi.

Hòa bình. Bố không trở về. Mẹ khóc hằng đêm. Năm năm sau mẹ quyết định lập bàn thờ với bức di ảnh của bố. Một mình mẹ vất vả nuôi con. Vậy mà căn bệnh ung thư quái ác lại cướp mất mẹ.

Hôm bức ảnh mẹ được đưa lên bàn thờ bên cạnh bố, bất ngờ bố trở về! Tất cả chợt vỡ oà...

Bức ảnh bố được hạ xuống. Trên bàn thờ... mẹ lại một mình

Bức Tranh
(Tăng khắc Hiển)


Đêm. Dưới trời sương. Hai mẹ con nhìn trăng tròn treo trên những ngọn dừa và mái ngói ngủ yên. Người mẹ mơ có một mái ấm. Đứa con ước với được vầng trăng.

Mười năm.
Đứa con đã chạm tới đỉnh cao và nghĩ về tổ ấm.
Người mẹ một mình nhìn trăng qua lỗ hổng mái nhà.

Vầng trăng khuyết đi một nửa…


Chờ
(Lê Di)


... Đồng hồ điểm mười, mười một, rồi mười hai tiếng. Mẹ như chìm vào khoảng không trống vắng. Đi ra đi vào, ánh mắt không dấu được buồn lo. Thở dài, mòn mỏi... Mẹ lặng lẽ nâng chén cơm, hai dòng nước mắt chảy dài, mặn đắng.
Đâu rồi cái gật đầu của bố...

Cổng Trường
(Thanh Hải)

Cổng trường ngày thi đông nghẹt thí sinh & phụ huynh. Những gánh hàng, dãy quán mọc lên san sát trên khoảng đất trống cạnh trường.

"Út, Út, Út ơi!". Cô học trò lúng túng tách khỏi đám bạn, đi về phía tiếng kêu.

"Ăn đi con. Xôi đậu. Thi sẽ đâu đấy".

"Con ăn rồi. Sao má lại ra đây!". Cô quày quả vào trường, vội vàng như trốn chạy...

...Mùa thi lại về. Cô giáo trẻ tần ngần trước cổng trường nhộn nhịp. Giọt nước mắt muộn màng đọng nơi khóe mắt. "Con mãi sẽ không đậu khi chối từ gánh xôi của má. Má ơi!".
TT Yen
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $49,244
Posts: 2135
Joined: 04 Jun 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng TT Yen từ: Thuvang

Re: Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby TT Yen » 10 Jun 2013

Tấm Lòng Con Trẻ
(Võ Thị Yến Vĩ)


Như mọi lần, hai mẹ con chị vừa ăn cơm vừa xem tivi. Chị vô ý đánh rơi muỗng, cơm văng tung toé. Thằng bé nhanh nhẫu đứng dậy:

- Má làm rớt muỗng à? Tại má cầm lâu mỏi tay đó mà! Để con lấy khăn lau, chớ hổng sao đâu.

Chị sững người nhìn theo cái dáng lon ton của thằng bé.

Mới hôm qua chị đã nổi giận khi con mình vô ý đánh đổ thức ăn! Chao ôi! Lẽ ra tấm lòng độ lượng này phải là của người lớn chúng ta.

Bữa Cơm Trưa
(Nguyễn Thị Nga)

Hôm nay, khi đang ăn trưa ở một quán bình dân, tôi thấy một bác bán đồng hồ treo tường dạo., khoảng gần sáu mươi tuổi cũng ghé vào. Nhưng bác ấy chỉ gọi một ly trà đá, rồi lấy ra một bịch bốn năm củ khoai lang nhỏ ngồi ăn. Nhìn vẻ mặt khắc khổ và mệt nhọc của bác, tôi thấy nao lòng.

Bất giác, tôi nghĩ đến ba tôi nay cũng đã gần sáu mươi tuổi. Vẫn với túi đồ nghề thợ hồ, ba lặn lội khắp nơi, chắt mót từng đồng gửi về cho tôi ăn học. Đã bao giờ tôi chợt hỏi đến bữa cơm trưa của ba ...

Bức Thư Không Có Thư
(Nguyễn Doãn Sơn)

Năm 1971, chiến tranh ác liệt. Tôi thành một binh nhì, khi chưa tròn 17 tuổi.

Mồng 3 tết, trực ban báo có khách. Thật sững sờ, khi thấy bố. Lặn lội hơn 1000 km, ăn xong bữa cơm chiều với con, ông lại tất tả ra ga cho kịp chuyến tàu đêm.

Sau tết, tôi nhận được bức thư không có thư. Gửi từ ga Yên Viên. Có 2 đồng rưỡi và vài dòng viết vội trong phong bì. Đó là tiền lì xì cho tôi sau khi mua vé tàu về cơ quan của bố.

Cần Thiết
(Mai Nhung)

Ngày cô theo gia đình định cư nước ngoài. Thấy buồn nhiều vì cảm thấy trống vắng, cô đơn. Nhiều năm trôi qua, Thầy vẫn ngày hai buổi ăn cơm tiệm, một mình một bóng đi về. Đã bao lần cô gợi ý đón Thầy sang, nhưng Thầy nhất quyết từ chối. Cuộc đời Thầy gắn bó với trường lớp đã bao năm, làm sao nỡ dứt bỏ.
Một lần điện thoại về thăm, cô dè dặt hỏi: " Anh có cần gì cứ nói, em sẽ gởi về liền ". Cười buồn, Thầy ôn tồn đáp: " Anh chỉ cần em ".

Chìm Và Nổi...
(Lan Hài)

Tiếng chim líu lo lay tôi dậy một cách dịu dàng. Vườn nhà bác hưu trí bên cạnh có hai cô chích chòe, một chú họa mi và một chàng khứu... nhưng cũng đủ để tạo nên một dòng hợp xướng tuyệt vời... Tiếng chim như những nốt nhạc, nổi lên trên nền ban mai tĩnh lặng mượt mà...
Chả bù những hôm phường phát loa truyền thanh. Tiếng loa chát chúa, đánh thức mọi người dậy một cách sồ sàng... Những hôm ấy, chim vẫn hót, nhưng tiếng hót của chim chìm nghỉm giữa rừng âm thanh the thé vô hồn...

Đôi Giày

Vào một ngày nọ, khi Gandhi bước lên tàu thì đột nhiên một trong hai chiếc giày ở chân anh bị rơi xuống đường tàu. Anh không thể lấy lại được nó nữa vì tàu đã bắt đầu chuyển bánh.
Bỗng nhiên Gandhi từ từ lấy nốt chiếc giày còn lại ra và ném nó lại gần chiếc giày kia trước sự ngạc nhiên của các bạn đồng hành.
Khi được hỏi tại sao lại làm như thế, Gandhi mỉm cười và nói: "Sẽ có một người nghèo khổ nào đó tìm thấy chiếc giày nằm trên đường ray và anh ta sẽ có cả một đôi giày để đi."

Tình Yêu Màu Gì

Lúc quen em,câu hỏi đầu tiên anh dành cho em: Tình yêu màu gì thế em??? Bao lần em bắt anh trả lời...Nhưng không, như chính lúc này em hãy cảm nhận lấy....hôm nay anh đã nhận tin nhắn của em...em nói rằng em đã biết màu của tình yêu...Đó chính là màu chờ đợi...Anh đã mỉm cười và khen em đoán tài thế..Nhưng thực ra em có biết màu tình yêu trong anh còn là" màu nhớ" hiện hữu trong trái tim anh lúc xa em.
TT Yen
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $49,244
Posts: 2135
Joined: 04 Jun 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng TT Yen từ: CoPham, Thuvang

Re: Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby TT Yen » 11 Jun 2013

Ôsin
TT (sưu tầm)

Chị thuê nó sau khi sinh con thứ 2. Con bé ngày mới vào gầy gò hom hem nhưng đảm việc. Lau nhà cửa, trông em, nấu nướng... chẳng chê nó được việc gì.

Năm nay con trai chị lên ba, vài hôm nữa là đi nhà trẻ...

Nuôi thêm một miệng ăn bây giờ không có khó khăn gì, nhưng nuôi để làm gì? Chị đắn đo về việc cho con bé nghỉ việc. Hai hôm nay lần lữa định nói mà không biết lựa lời sao cho phải. Dù sao nó cũng như một thành viên gia đình này rồi. Cứ nghĩ đến con trai và nó quấn quýt là chị lại ngần ngại. Con bé hình như đoán được suy nghĩ của chị, chiều tối nó bỏ cơm, ngồi ôm thằng bé, nước mắt ngân ngấn.

Trưa, chị đi làm về, trên bàn có miếng giấy, nét chữ nguệch ngoạc:

"Cháu về quê cô ạ, cháu xin lỗi đã không chào cô. Cháu nhờ cô dùng tiền lương tháng này của cháu mua cho em một món quà. Cô đừng lo cho cháu, cháu đã có tính toán rồi, cháu chào cô!..."

Chiều thằng bé đi học về, dáo dác quanh nhà tìm... Chị khóc, vội bế con ra bến xe mua vé về một miền quê nghèo...

Lô-gic

Hồi trẻ tôi học giỏi, đẹp trai, lại có tài đàn nhạc nên lúc nào cũng sẵn tới cả tiểu đội các cô gái quấn quýt bên cạnh. Tôi chẳng dại gì mà không "hoa lá cành". Ngoài hai mươi tuổi tôi đã "nổi tiếng" khắp thị xã.

Mẹ tôi lo lắng, thường treo tấm gương của bố tôi để răn bảo:

- Anh nên học tập ngay bố anh đấy. Bố anh thuở trẻ chỉ yêu có mình mẹ và cho đến bây giờ vẫn không hề tơ vương đến một người đàn bà nào khác, dù bố anh đẹp trai và có quyền chức.

Tất nhiên, tôi vô cùng cảm phục bố tôi và cũng không nỡ để ngoài tai lời khuyên của mẹ.

Tôi lấy vợ, có con, lòng chôn dần những cuộc tình đầy hấp dẫn bên tấm gương sáng bố tôi.

Bỗng dưng - tôi nói bỗng dưng không hiểu có lôgic không - nhưng quả là từ dạo về hưu, bố tôi bỗng dưng đổi thay tất cả. Ông sà vào thực tế các quán bia đèn mờ, mon men đến điều nghiên các sạp nhảy, gần đây còn "kết nghĩa anh em" với một cô chiêu đãi viên, bất chấp mọi lời can ngăn và những giọt nước mắt cay đắng của mẹ tôi.

Nheo cặp mắt đã đục hơi sương, mẹ thiểu não bảo tôi:

- Mẹ lo lắm! Không phải là lo cho bố anh mà lo cho anh, lo cho các cháu. Bố anh ngày trước nghiêm chỉnh, đứng đắn như vậy mà bây giờ... Hồi trẻ, tính khí anh vốn đã bừa bãi... đến lúc về già không hiểu sẽ còn đến đâu...

Tôi cầm tay mẹ, cố đùa cho mẹ vui:

- Không có gì đáng sợ đâu mẹ ơi. Con và bố cùng đọc một cuốn sách. Có điều, con thì đọc từ trang đầu tới trang cuối, còn bố thì đọc lộn ngược từ trang cuối trở về trang đầu. Chuyện đời, xin mẹ cứ yên tâm.

TT (st)

Ăn Mày

Phố chiều, những dòng người đủ chủng loại xe cộ chen nhau mắc cửi. Vỉa hè, một lão ăn mày ngồi co ro, bộ quần áo lỗ chỗ những mảng thông gió. Khách bộ hành ngang qua đều lách đi qua lão, chun mũi vẻ khinh miệt và ghê tởm...

Chú bé loắt choắt... cái xắc thì to. Bé vừa đi học về, năm nay bé vào lớp 1. Bé đi về phía ông già, dợm bước dường như sợ hãi. Rồi bé rón rén lại gần, vòng tay nhìn cụ già "Cháu chào ông ạ". Lão ăn mày ngẩng đầu cười, nụ cười tươi như những chồi non nhú trên thân bàng, dẫu mùa đã sắp sang Đông...

***

Nốt Ruồi Đuôi Mắt...

Vợ vào viện 3 hôm chưa đẻ. Anh tạt về nhà. Mấy thằng bạn qua chơi. Mưa.

- Thịt chó đê...

Anh vẫy con Vàng đến gần, nó ngoe nguẩy đuôi mừng rỡ. Bốp! Mắt con vàng trân trối nhìn anh. Đuôi mắt có một nốt ruồi...

Chiều, vợ gọi: "em đang lên giường đẻ". Anh tức tốc chạy vào.

Ca đẻ khó. Bác sĩ lắc đầu "chỉ cứu được mẹ". Anh vào phòng xác. Lật tấm drap trắng nhìn hài nhi bé bỏng lần đầu và cũng là lần cuối. Mắt nó mở to… đuôi mắt có một nốt ruồi...

TT (st)
TT Yen
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $49,244
Posts: 2135
Joined: 04 Jun 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng TT Yen từ: Thuvang

Re: Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby TT Yen » 12 Jun 2013

Lương Tâm
(Trần Đình Ba)

Con ốm, nhập viện. Làm thủ tục, bác sĩ mặt lạnh tanh. Biết ý, tay mẹ run run dúi trăm nghìn vào túi "lương y"... Bác sĩ thân mật: "Nằm giường này cháu, đừng lo, có bác!". Biết đâu mẹ đang xỉu dần vì bán máu cho con. Lương tâm?

Bánh kem cháy
(Quân Thiên Kim)

Đi học về, áo cũ bị rách, sờn vai, em buồn; Sinh nhật bạn, không được mời ăn bánh kem.
-"Chị Hai, bạn bè chê em nghèo không có quà sinh nhật, không được ăn bánh kem".

Xã nghèo, chị nghỉ học lên tỉnh làm. Sinh nhật em, chị mang về một cái bánh nhỏ xíu có 1 bông hồng:

-"Của chị làm đấy, chị học làm bánh kem"
Em ăn ngon lành, mắt chị ngấn lệ, Cái bánh cháy chủ bỏ, chị lén nhét bông hồng lên, tặng em ...

Võ Văn Tồn
(Tặng cháu nội Võ Thị Phương Tú)

Sinh nhật cháu nội tôi. Đủ mặt: ông bà nội, ông bà ngoại, cô, bác, chú, cậu, dì...
Tiệc mừng là một trái dưa hấu, mua rẻ cuối buổi chợ chiều, ở sạp hàng trái cây bán ế.
Căn phòng đầy ắp tiếng cười, tiếng ca... và truyện cổ tích.
Đã quá khuya... Cháu tôi, mắt lim dim, còn gặng hỏi: "Rồi... bà Tiên áo trắng hiện xuống... phải không ngoại?"...
Tôi bế mạc tiệc vui bằng bài thơ của Tế Hanh:
"Khi anh đi xe đạp
Đừng nghĩ đến người đi ô tô
Mà nghĩ đến người đi bộ ..."

Kẻ Sĩ
(Trương Tuấn Nga)

Ngày xưa, học cấp hai, chép bài của bạn để được điểm. Thầy giáo "nêu gương" cả lớp thẹn đỏ mặt. Ngày nay, chép trộm luận văn tiến sĩ;, báo chí "nêu", cơ quan cười hớn hở! Hỏi ra mới thấu, tỉnh nọ cần người "tài" ra giúp nước.

Học ...

(Út Đẹt)

Mỗi lần tiễn con về trường, bố cũng bảo: "Ráng đi con ạ, học giỏi sau này sướng cái thân...Ông bà ta nói, 70 tuổi vẫn còn phải học. Cứ nhìn gương bố đây, đến giờ này, vẫn phải học". Con gái lắc đầu: "Không hiểu, 70 tuổi còn học cái gì ?"

Sau bố nói: "Học chữ chỉ cần vài năm, học làm người cả đời vẫn chưa đủ."

ÔM
(N.T.K)

Hai đứa tôi đều có bạn gái. Mỗi lần đi chơi chung, cả hai đều chở bạn gái đi với nhau.
Bạn gái nó ôm nó thật chặt. Đầu nàng tựa vào lưng nó. Tôi nhìn cả hai thật hạnh phúc. Còn em, chỉ hai tay vịn hờ ngang hông tôi. Không biết em có yêu tôi nhiều không?

Một thời gian sau, tôi mời nó đến dự đám cưới. Thấy nó đi một mình., tôi hỏi: “ Nàng đâu rồi ?” Nó buồn rười rượi trả lời: “Nàng bỏ tao rồi!”
Giờ tôi mới biết, em ôm tôi bằng trái tim chứ không phải bằng đôi tay
TT Yen
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $49,244
Posts: 2135
Joined: 04 Jun 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng TT Yen từ: Thuvang

Re: Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby TT Yen » 17 Jun 2013

Tìm Em
(Ngô Thị Thu Vân)

Ngày đó, cùng chung xóm nhỏ, em hay rủ tôi chơi trò ” bịt mắt bắt dê “.
Sợ tôi ăn gian, em tự tay gấp khăn thật kỷ .
Vậy mà, chưa hết một vòng sân, tôi đã bắt được em. Em giãy nãy bắt đền, tôi lại chịu thua .
Lớn lên, theo gia đình phiêu bạt kiếm sống khắp nơi, mỗi lần nhìn lũ trẻ chơi trò năm cũ, tôi lại nhớ xóm nhỏ, nhớ em….da diết ngậm ngùi .
Ngày xưa, chưa giáp một vòng sân….. Bây giờ,có ai bịt mắt đâu sao tôi tìm em, tìm hoài không thấy . :(

Vết Sẹo
(Hoài Yên)

Ngày bé, anh và tôi hay chơi trò cút bắt. Lần nọ tôi té ngã, máu ở đầu gối chảy rất nhiều .

Anh xuýt xoa theo từng giọt nước mắt của tôi, luôn miệng hứa sẽ che chở tôi suốt đời, không bao giờ để tôi đau nữa .

Lớn lên, anh đi du học, bỏ luôn ý định về nước .

Ngày mẹ anh mất, anh dẫn một cô gái da trắng, tóc vàng về chịu tang.
Tôi đứng nép sau bậu cữa, nhìn sang.
Bất chợt vết sẹo ở chân nhức buốt…. :'(

Đánh Đổi
(Song Vũ)

Chị yêu anh vì vẻ lãng mạn và coi thường vật chất. Chị xa anh cũng vì lẽ đó.
Nhân chứng của cuộc tình là chiếc xe đạp, nó chở đầy kỷ niệm của một thời yêu nhau.
Mười năm xa cách, anh lao vào cuộc mưu sinh và có một gia sản ít ai bằng.
Tình cờ anh gặp lại chị, nhìn thấy chiếc xe đạp ngày xưa, chị hỏi:
- Anh còn giữ nó?.
Anh nghẹn ngào:
- Anh làm ra những thứ này mong đánh đổi những gì anh có trên chiếc xe đạp ngày xưa. :(
TT Yen
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $49,244
Posts: 2135
Joined: 04 Jun 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng TT Yen từ: Thuvang

Re: Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby TT Yen » 18 Jun 2013

Ngậm Ngùi

B.X.Đ



Ba mất nửa năm, má dẫn hai con nhỏ về quê. Xin được mảnh đất hoang, cùng mần cỏ, dọn nền, lối xóm lạ hoắc tới tiếp dựng mái lá ở tạm. Tối, má gói bánh - nấu. Sáng, hai nhỏ út bưng bán. Má mượn xuồng đi chợ, áo thâm kim, nón lá rách. Anh Hai ở Sài Gòn, thành đạt, giàu. Hôm về quê, anh đi dọc bờ sông, má thấy, bơi xuồng riết theo, goi tên con hụt hưởi. Anh ngoái nhìn rồi quay mặt đi tiếp. Má tủi, gạt dầm, cúi mặt khóc. Nước mắt má làm xuồng quay ngang! :'(

Tầm Cao

Lê Tòng Bá

Nhờ quen biết và nói năng lưu loát, ba tôi được mời làm hội thẩm nhân dân tòa án huyện.
Cứ một phiên tòa lãnh hai chục ngàn, dự bữa cơm trưa.
Năm đó xét xử anh học trò can tội trộm, án ba năm tù. Người quen trách ba tôi khắc nghiệt, tra vấn bị can quá mức.
Bạn bè xa lánh dần, ông bệnh suốt năm chăng ai ghé thăm.
Mãn hạn tù, anh học trò bị tù năm xưa ghé thăm ba tôi đều đặn. Sau đó hỏi cưới chị tôi.

Chung Tình

Hải Âu

Mặc hồ lung linh. Nhìn xuống. Anh thấy bóng mình chìm trong đáy nước. Khi anh quay đi. Hình anh tan biến.
Mắt em cũng lung linh ánh biếc như mặt nước hồ thu. Nhìn em. Bóng anh cũng chìm trong đáy mắt. Khi anh quay đi. Hình ảnh anh đã bị cầm tù.
Thời gian trôi qua. Mọi sự đổi thay. Nước hồ không còn trong vắt. Mắt em cũng đã sậm màu, nhưng một vóc dáng cao gầy vẫn còn nguyên trong đáy mắt em như những ngày xưa cũ. :(

Chiếc Bánh Kem


Sưu Tầm

- Ăn thêm cái nữa đi con!
- Ngán quá, con không ăn đâu!
- Ráng ăn thêm một cái, má thương. Ngoan đi cưng!
- Con nói là không ăn mà. Vứt đi! Vứt nó đi!
Thằng bé lắc đầu quầy quậy, gạt mạnh tay. Chiếc bánh kem văng qua cửa xe rơi xuống đường, sát mép cống. Chiếc xe hơi láng bóng rồ máy chạy đi.
Hai đứa trẻ đang bới móc đống rác gần đó, thấy chiếc bánh nằm chỏng chơ, xô đến nhặt. Mắt hai đứa sáng rực lên, dán chặt vào chiếc bánh thơm ngon. Thấy bánh lấm láp, đứa con gái nuốt nước miếng bảo thằng con trai:
- Anh Hai thổi sạch rồi mình ăn.
Thằng anh phùng má thổi. Bụi đời đã dính vào rồi chẳng chịu đi cho. Ðứa em sốt ruột cũng ghé miệng thổi tiếp. Chính cái miệng háu đói của nó làm bánh rơi tõm xuống cống hôi hám, chìm hẳn.
- Ai biểu anh Hai thổi chi cho mạnh - Con bé nói rồi thút thít.
- Ừa. Tại anh! Nhưng kem còn dính tay nè. Cho em ba ngón, anh chỉ liếm hai ngón thôi!

Tình Đầu

Sưu Tầm


Mười tám tuổi, yêu tha thiết, tỏ tình.
Nàng chu mỏ:
“Cơm cha, áo mẹ. Bày đặt! Thôi đi.”

Hai mươi hai tuổi, Thiếu úy Sư Ðoàn 18, về phép, đến nhà thăm nàng, ngỏ lời xin cưới,
Nàng lạnh lùng:
“Làm góa phụ chán lắm.”

Hai mươi tám tuổi, Ðại úy Trưởng khối CTCT Trung Ðoàn. Chữ Thọ tương đối vững. Xin đưa trầu cau đến nhà nàng. Nàng ậm ừ để nàng suy nghĩ.

Tháng Tư 1975 chạy giặc, lạc mất nhau.

Bẩy năm tù đày. Khi ra tù đi tìm nàng ngay. Gặp lại nhau trong thành phố cũ. Nàng có chồng, hai con. Buồn và mặc cảm vô duyên, không may, thôi, cứ ở vậy không lấy ai.

Không được sống với nhau nhưng vẫn thương nhớ nhau. Mười lăm năm sau, lưu lạc quê người. Gặp lại nhau giữa ngôi chợ Việt trong thành phố lạ. Nàng chồng chết, các con nàng trưởng thành, ra ở riêng.
Mừng húm, mời nàng đi ăn cơm tối nhà hàng. Tỏ tình.

Nàng thẳng thừng:
“Thôi mà, già rồi, bận bịu nhau làm gì. Ở một mình cho khỏe.” :D
TT Yen
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $49,244
Posts: 2135
Joined: 04 Jun 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng TT Yen từ: Thuvang

Re: Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby TT Yen » 18 Jun 2013

Hai Chị Em
Sưu Tầm

Chị quen anh Hùng, Trung úy phi công. Anh đến nhà chơi, thấy em gái mình quấn quít Hùng, chị nhường Hùng cho em. Hai người làm đám cưới, chị gom hết tiền để dành tặng đôi vợ chồng mới.

Em có thai đứa con gái đầu lòng được 6 tháng thì Trung úy Hùng đi tù cải tạo. Chị thương em đang phải nuôi con nhỏ, thay em xách giỏ đi ra Bắc thăm nuôi Hùng. Con được hai tuổi, em đi buôn hàng chuyến, lỡ có thai với ai đó. Phá thai, chết. Chị tiếp tục đi thăm người tù, nói dối Hùng em dẫn con đi vượt biên rồi. Thấy Hùng mừng cho tương lai vợ con mình, chị tủi thân, âm thầm khóc trên chuyến tàu lửa từ Hà Nội về lại Sài Gòn.

Hùng đi tù về, biết sự thật. Buồn, dẫn con gái đi vượt biên. Nghe tin hai cha con chết trên biển, chị lập bàn thờ.

Lấy tấm hình Trung úy Phi công Hùng đứng bên cạnh chiếc máy bay phản lực F5 Hùng tặng chị hồi mới quen nhau rọi lớn ra, cho vào khung đặt lên bàn thờ, chị thắp nén nhang, khóc nghẹn, gọi thầm:

“Hùng ơi…!!!” :'(

Hai Lần Chờ

Sưu Tầm

Mẹ trách: "Con trai lớn chẳng chịu lấy vợ, đến bao giờ mẹ mới có dâu?"
Hai đứa học chung ngành sư phạm, tôi ra trường trước. Tiễn tôi về quê công tác, em khóc bảo tôi hứa phải chờ nhau.
Ngày em ra trường niềm vui không kể xiết. Lần gặp ấy em nói: "Chi mà vội"
Hai năm sau em báo lấy chồng, khuyên tôi đừng buồn
… Mẹ đâu biết đã 2 lần tôi tin một người con gái. :(

Chồng Xa

Sưu Tầm


Tin vào lời kêu gọi của Ủy ban Nhân dân Huyện, ông thân của Hạnh bỏ trồng lúa đổi sang nuôi tôm xuất khẩu. Vay của Ngân hàng Nhà nước 3 tỷ bạc.

Tôm chết trắng ruộng, lỗ nặng. Ðến hạn trả nợ, không trả được, bị Ngân hàng đòi tịch thu nhà đất. Ông thân đau liệt giường. Vịnh, em trai của Hạnh đang học lớp 10 muốn bỏ học đi làm. Hạnh khuyên em cứ tiếp tục học lên đại học, mong sau nầy đổi đời, em sẽ khá. Nợ của gia đình để chị lo.

Nuốt nước mắt, Hạnh lên Sài Gòn tìm mối lấy chồng người Hàn. Ðược sáu tháng chị gọi phôn về thăm Vịnh, dặn dò em cố gắng học và chăm sóc cha. Tiếng chị nghèn nghẹn như đang khóc. Thương chị, Vịnh nghẹn ngào hứa làm theo lời chị dặn.

Hai tuần sau, Tòa Lãnh sự Hàn Quốc mời gia đình đến nhận bình đựng tro cốt của Hạnh. Họ nói bà Hạnh nhảy lầu tự tử…

Trên chuyến xe đò từ Sài Gòn về Long Xuyên, xe chạy qua những cánh đồng lúa xanh bạt ngàn đến tận chân trời, Vịnh nghẹn ngào khóc, thầm gọi:

“Chị Hai ơi…” :'(

Vô Tâm

Văn Thị Hồng Hà

Tháng đầu tiên lãnh lương dạy kèm. Nó hí hửng rủ nhỏ Trâm đi chợ. Loanh quanh một hồi, nó sắm đủ cả quần Jeans, áo pull, kẹp, nơ... Trâm đắn đo mãi, chẳng chịu mua gì. Ngang hàng vải, nhỏ kéo nó vào, chọn mua một xấp vải lụa sẫm màu.
Nó nhăn mặt:
- Màu này già lắm!
Trâm rụt rè:
- Tao mua cho mẹ tao đó. Lần đầu làm ra tiền mới hiểu cái vất vả của mẹ bao nhiêu năm qua.
Nó giật mình, lặng thinh. Giỏ đồ trên tay bỗng dưng nặng trịch. :(
TT Yen
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $49,244
Posts: 2135
Joined: 04 Jun 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng TT Yen từ: Thuvang

Re: Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby TT Yen » 23 Jun 2013

Gia Đình
Trần Thị Út


Gia đình tôi những mười anh chị em. Nhà nghèo, bữa ăn chỉ là cá kho khô quẹt hay rau luột chấm mắm sả nhưng cả gia đình xúm lại ăn vui lắm. Má cấm không cho ai ăn tô, dĩa sợ sau này anh em tứ tán.
Thời gian trôi, anh em tôi lần lượt có gia đình riêng. Vì công việc làm ăn, mỗi người ở một nơi. Ba mất. Má đã già. Gia đình thưa tiếng cười.
Ngày Tết, má chờ hoài: " Con Hai, thằng Ba, con Tám... ". Tay già lóng cóng dọn đủ 10 cái chén chờ con...

Mồ Côi
Nguyễn Văn Hùng

Đêm đông, nằm cạnh bố, cu Hải co ro thì thầm:
- Giá như mẹ đừng “đi xa”, thì giờ này con được nằm giữa ấm biết mấy. Chứ có hai bố con mình, ai cũng lạnh.
Bố cu Hải vỗ về con, rồi nói:
- Con đừng lo, mẹ xa rồi, có dì thay mẹ chăm con.
Cu Hải không hiểu nhưng cũng thấy mừng, vì nhà lại có thêm người đỡ vắng lạnh.
Mùa đông sau, Hải co ro nằm một mình lại nghĩ:
- Giá như đừng có dì nhỉ thì bây giờ mình đỡ lạnh một bên…

Một Buổi Sáng
"Khuyết Danh"



Thằng bé mặc bộ quần áo rách phong phanh bước chân sáo trên đường mặc gió lạnh. Nó ghé vào một hàng phở nhỏ, nghèo nàn bên góc phố, đường hoàng nói lớn:
- Dì bán cho con tô phở ba ngàn đem về.
Bà hàng phở nhìn nó, nhưng rồi lại cụp đầu xuống.
Tưởng bà không nghe, nó nói càng to hơn. Nào ngờ, bà mắng xối xả:
- Tao không bán. Mới sáng mà mày đã tới ám tao hả thằng ăn mày! Mua ít vậy sao tao bán?
Nó cúi gằm mặt, nắm chặt mấy tờ bạc lẻ nhàu nát trong tay rồi lầm lũi bước đi. Nó chỉ muốn mua cho mẹ một tô phở nóng, nên để dành mãi từ số tiền ít ỏi bán vé số hàng ngày. Mẹ nó đau.

Mẹ và Con
"Khuyết Danh"

Con lên ba, chơi bên nhà dì, bị xe đạp ngã, trúng đầu chảy máu. Mẹ đang nấu cơm, hốt hoảng bế con chạy ngay đến bệnh viện. Hú vía. Vết thương chỉ nhẹ bên ngoài thôi. Hoàn hồn, mẹ nhìn lại mình: chân không dép, quần ống cao ống thấp, áo loang lổ vết máu. Chả giống ai! Mẹ cười.

Con lớn, mẹ bỗng bị chứng nặng tai. Lần lữa mãi, mẹ mới nhờ con đưa đi khám bệnh. Bác sĩ bảo: Để quá lâu, hồi phục thính lực cũng khó. Nhìn mặt mẹ ngơ ngẩn. Con khóc. :'(
TT Yen
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $49,244
Posts: 2135
Joined: 04 Jun 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng TT Yen từ: Thuvang

Re: Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby TT Yen » 25 Jun 2013

Đợi

Ba mẹ lấy nhau không có tình yêu...

Ba mẹ lấy nhau không có tình yêu. Ngày còn thơ, thức giấc nửa đêm tôi thường nghe mẹ thở dài và khóc trong đêm vắng. Mẹ đợi ba...

Ngày tôi vào đại học cũng là lúc ba không bao giờ về nhà nữa, ông đi với người đàn bà khác. Mẹ cười buồn:

- Mẹ không phải đợi nữa.

Lần đầu tiên về thăm nhà tôi thảng thốt khi nhìn mắt mẹ mừng rưng rưng bao nhiêu nỗi nhớ mong chờ đợi con.

- Mẹ ơi, cả đời mẹ phải đợi!

- Đôi khi đợi là một hạnh phúc, con ạ! :ôm:

Người Tốt, Người Xấu


Trong lần đi công tác lên Đà Lạt, chiếc xe hơi cũ kỹ bò lên dốc đồi, trời sẩm tối, đường vắng, anh thấy sợ. Chợt có một bóng người đàn ông tất tả xách một chiếc túi nhào ra đường vẫy tay dồn dập xin quá giang.

Nhìn tới nhìn lui, anh bỗng ngại. Nhưng đôi mắt kia van xin, tuyệt vọng.

Anh dừng xe chép miệng:

-Thôi đành vậy! Tôi chỉ sợ gặp phải người xấu.

-Xin ông cứ trói tay chân tôi lại và cho tôi đi nhờ
lên Thị xã. Con tôi đang nằm viện.
TT Yen
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $49,244
Posts: 2135
Joined: 04 Jun 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng TT Yen từ: Thuvang

Re: Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby TT Yen » 30 Jun 2013

Chuyện Của Nội
Nguyễn Quốc Việt

Nhận vé máy bay, cả nhà mừng tíu tít... Dường như nội cũng mừng lắm. Nội vào ra,hết sờ cái cột sửa thân bầu, lại bứt mấy đọt mồng tơi nấu canh. Con cháu cười nội lẩm cẩm...
Từ ngày lên máy bay cho đến khi đinh cư nơi trời Tây, nội luôn săm soi một gói giấy, vẻ quí lắm.
Chiều đông ảm đạm nội ra đi, tay vẫn nắm chặt cái gói nhỏ. Bố nhẹ nhàng gỡ ra, một cục đất màu nâu rơi xuống, vỡ tan... :'(

Triết Lý.....
Một nhà triết học gặp một thanh niên đang khóc vì thất tình. Nhà triết học cười lớn. Chàng thanh niên giận dữ chất vấn thì nhà triết học lắc đầu nói: "Không phải tôi cười anh, mà chính là anh đang tự diễu mình". "Anh đau thương như vậy, chứng tỏ trong lòng anh còn tình yêu, mà đối phương không còn. Rõ ràng là tình yêu ở phía anh, anh không mất tình yêu, mà chỉ mất một người không yêu anh thôi, như vậy việc gì phải đau lòng? Tôi thấy anh nên về nhà ngủ một giấc là hơn. Người đáng khóc chính là cô gái, cô ta không chỉ mất anh mà còn mất cả tình yêu nữa..

Mùa Thi

Ngày tôi thi tú tài, ba đạp xe hơn chục cây số, chờ tôi ngoài trường thi cả buổi, cốt để hỏi:
- Con làm bài tốt không?
Sợ ba nhọc lòng, tôi nói:
- Ba chờ ngoài này, có khi con lại lo, không làm bài được.
Buổi thi cuối, ra cổng không thấy ba, hỏi chú Bảy còi:
- Ba con có đến không?
Chú đưa tay chỉ cây bàng phía xa mươi mét bảo:
- Ổng ở đằng kia, tao biểu đến ổng không chịu.

Người Già

Hồi còn trẻ, bà lăn lộn khắp các chợ ở vùng đất Nam Định, một tay nuôi năm người con để chồng yên tâm chiến đấu ngoài mặt trận. Bà nổi tiếng cả vùng về sự sắc sảo thông minh - và cả một chút tinh nhanh của những người làm nghề buôn bán. Cơ đồ nhà chồng, một tay bà gây dựng. Năm người con vắng cha mà ko có ai phải thất học. Năm người là năm tấm bằng Đại học - người con cả còn được đi nước ngoài du học nữa.
Mấy chục năm sau ...Ông mất, các con đón mẹ lên thành phố. Mấy ngày đầu, chưa quen đồ dùng mới, bà làm hỏng hết cả. Hôm nay cũng thế, bà lại làm cháy cái ấm điện mới. Người con cả gắt:
- Mẹ đúng là lẩm cẩm, chẳng làm đc việc gì ra hồn!

Bà sững người, ánh mắt vụt rơi vào khoảng không xa vắng ...

Khi Ba Mẹ Run Tay


Bàn ăn trải khăn trắng. Mẹ gắp cho cu King cái đùi gà. Ông nội không còn răng chỉ muốn ăn canh nhưng canh để xa ông.
- Để cháu chan cho!
Cu King đứng dậy chan canh cho ông và làm đổ canh ra bàn.
Mẹ mắng:
- Cứ đành hanh!

Ông với tay chan. Lóng ngóng, run run. Canh lại đổ ra ngoài... Mẹ nhăn mặt, ba xoa bụng còn cu King nhìn hai người:
- Khi ba mẹ run tay như ông, con sẽ chan canh cho ba mẹ.

Bữa ăn tiếp tục nhưng chỉ còn tiếng nhai... :ln:

Khoảng Cách

Góa phụ, 18 năm nay, bà làm công nhân vệ sinh thành phố nuôi 2 thằng con vào đại học.
Bà bắt đầu công việc mỗi ngày khi người ta chưa tỉnh giấc và trở về nhà khi tất cả đã chìm trong im lặng.
Công việc nặng nhọc, nhiều khổ tủi nhưng cũng lắm lúc bà mỉm cười mãn nguyện khi thấy thành phố lại sạch đẹp.
Bà nhanh tay quét nốt phần rác nơi góc công viên cho kịp chuyển ca đêm.
Đôi tình nhân rảo bước ném toẹt ly cà phê méo mó, nước tóe lên cả người bà. Bà khéo léo nhắc nhở rằng thùng rác ở ngay kia.
Cô gái lả lướt buông lời từ cặp môi hồng hào chín mọng rồi rủng rỉnh đánh cặp mông bước đi:
- Tôi không vứt ra đó thì bà lấy đâu ra việc mà làm?
TT Yen
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $49,244
Posts: 2135
Joined: 04 Jun 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng TT Yen từ: Thuvang

Re: Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby TT Yen » 01 Jul 2013

Chiếc Tã Cũ

Nguyễn Thị Bích Phụng

Mẹ nghèo chỉ có thằng út là con trai. Thằng út lớn thi đậu làm quan trên tỉnh. Sợ mẹ nghèo ăn nói bổ bã nên để mẹ lại quê. Mẹ nhớ buồn ra cửa ngóng con tay cầm chiếc tã cũ rách mèm. Thằng út thua lỗ đi tù. Mẹ đi thăm tay cầm chiếc tã cũ lau nước mắt.

Ngày thằng út ra tù - mẹ đã lẫn, tay luôn cầm chiếc tã cũ âu yếm: Út cha mẹ ngoan nào!

Chỉ Tay


Thu Trang

Cô có thói quen xòe bàn tay trái, ái ngại nhìn đường chỉ kẻ ngang tay mình. Có người nói: Nếu tìm được người có đường chỉ tay như vậy, em sẽ giàu sang . Nghe cô kể, anh cười: Tay anh không có đường chỉ ấy. Em ra chợ xem mấy ông ăn xin, chắc sẽ tìm thấy . Cô cười như nắc nẻ. Rồi cuộc sống cuốn anh xa cô. Giờ đây, cô không cần bàn tay có đường chỉ ngang. Cô chỉ cần đôi tay chai sần với những ngón gầy để dìu cô đi suốt con đường này. Chỉ tay nào là hạnh phúc, chỉ tay nào là khổ đau, làm sao cô biết được! :(

Lá Cỏ Im Lìm

Phạm Thị Hồng Vân

Đến thăm nhà người quen ở Sài Gòn, chị bất ngờ khi được đưa vào khu vườn đầy cây cối và xác lá. Lá của bao mùa dồn lại thành lớp dày, thì thầm với chị lời đất đai, nguồn cội. Đã bao năm từ lúc tha hương, chị quên mình còn có một chốn về nơi dải đất miền Trung gió Lào cát trắng. Chị nhặt một chiếc lá, đời lá nơi nào chẳng giống nhau... lá rụng thì về cội... Chút lòng quê thoáng qua, chị nghe lòng mình vỡ vụn...

Tôn Sư Trọng Đạo
Phạm Quốc

Ông nội tôi là cụ đồ nho, quanh năm quần ta, guốc mộc. Tết nào học trò cũng đến. ông mất, họ khóc suốt đêm.

Bố tôi là thầy giáo thời trước giải phóng; sau này, về làm ruộng, chân lấm tay bùn. Vài học trò cũ có dịp gặp, cúi đầu:

Con chào thầy , lễ phép.

Tôi là giáo viên thời bao cấp, dép Lào, áo lính; một buổi lên lớp, một buổi bán kem cây. Học trò vẫn chào thầy kính cẩn. Gẫm lại ba đời thầy, tôi thấy phảng phất đâu đây lời tôn sư trọng đạo .

Ấm Tình

Đặng Quang Tiến

Ngày nào, ông già sửa giày cũng ngồi trên vỉa phố. Mùa này, trời lạnh căm. Chỉ một tấm áo mỏng che thân. Bạn tôi se lòng: Nhìn ông già lạnh, mình cũng lạnh .

Tìm được chiếc áo len cũ, bạn tôi tặng ông. Ông mừng rối rít, cám ơn...

Mấy ngày sau. Ông già ngồi đó vẫn run rẩy, co ro... Bạn tôi nghĩ: Có lẽ ông nghèo quá, nên bán áo ấm để mua gạo chăng? .

Hỏi thăm ông, ông trả lời: Cô ơi, vợ tôi không có áo ấm, nên tôi đã nhường cho bà ấy mặc rồi! .
TT Yen
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $49,244
Posts: 2135
Joined: 04 Jun 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng TT Yen từ: dolongdao, Thuvang

Re: Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby TT Yen » 12 Aug 2013

Mắt Mẹ.

Suốt thời gian thơ ấu,và cả khi lớn lên,lúc nào tôi cũng ghét mẹi.Lí do chính có lẽ vì mẹ chỉ có một con mắt...Bà làm tôi thấy xấu hổ với bạn bè.Tôi chỉ muốn thoát ra khỏi nhà,thoát khỏi người mẹ làm nghề nấu ăn,người mẹ có một mắt khiến tôi luôn bị chê cười ấy...
18 tuổi,tôi có được học bổng du học Singgapore...
Nhiều năm sau....tôi lập gia đình,mua nhà và có mấy đứa con.Tôi nói với mọi người rằng tôi mồ côi từ nhỏ,tôi hài lòng với cuộc sống,vợ con và những tiện nghi vật chất mà tôi có ở Singapore.Tôi mua cho mẹ một căn nhà nhỏ,thỉnh thoảng lén vợ gửi về 1 ít tiền...tự nhủ như thế là đủ...
Một ngày kia,mẹ bất chợt đến thăm.Khi nhìn thấy bà già lam lũ,1 mắt trước cửa...lũ con tôi có đứa cười nhạo.đứa hoảng sợ..tôi nhìn mẹ,giận dữ"Sao bà dám đến đây làm con tôi sợ,đi khỏi đây ngay"-"Ô, xin lỗi ông,tôi..tôi nhầm địa chỉ"..
2 tháng sau,lớp cũ họp lớp,tôi về nước.Sau buổi họp mặt,tôi ghé qua căn nhà của mẹ,vì tò mò hơn là muốn thăm mẹ..Mẹ đã mất vài ngày trước đó,được hàng xóm mai táng.Tôi không nhỏ lấy một giọt nước mắt,cho đến khi cầm trên tay lá thư của mẹ:
"Con yêu,mẹ xin lỗi vì đã từng làm con xấu hổ với bạn bè,mẹ cũng xin lỗi vì đã sang Singgapore thăm con.Nhưng con biết không..hồi con còn nhỏ,có một vụ tai nạn xảy ra,con bị mất 1 mắt..nên mẹ đã cho con..một con mắt của mẹ.Mẹ không bao giờ hối hận vì điều ấy,vì con đã nên người,con hạnh phúc..và con có thể nhìn thấy cả thế giới bằng con mắt của mẹ, thay cho mẹ
Mẹ yêu con lắm!" :khóc:

Nghịch Lý
Văn Triều

Thanh minh. Bàn chuyện cải mộ mẹ,anh Hai nói:

-Tôi góp một phần.

-Tôi một phần
...
-Tôi cũng một phần.

Thím Tư chen vào,nửa đùa nửa thật:

-Chú út hai phần mới phải,anh Tư đâu hưởng gì đâu.

Chợt nhớ, lúc nhỏ, mấy anh em ngủ chung với mẹ. Đêm,muỗi vào mùng, mẹ không đập, sợ hụt, cứ để muỗi cắn mẹ no rồi sẽ không cắn các con.

Ôi,tình yêu của mẹ là thế...có chia phần bao giờ đâu.

Bó Hoa Hồng

Anh dừng lại tiệm bán hoa để gửi hoa tặng mẹ qua đường bưu điện. Mẹ anh sống cách chỗ anh khoảng 300km. Khi bước ra khỏi xe, anh thấy một bé gái đang đứng khóc bên vỉa hè. Anh đến và hỏi nó sao lại khóc.
- Cháu muốn mua một hoa hồng để tặng mẹ cháu - nó nức nở - nhưng cháu chỉ có 75 xu trong khi giá một hoa hồng đến 2 đôla.
Anh mỉm cười và nói với nó:
- Đến đây, chú sẽ mua cho cháu.
Anh liền mua hoa cho cô bé và đặt một bó hồng để gửi cho mẹ anh. Xong xuôi, anh hỏi cô bé có cần đi nhờ xe về nhà không. Nó vui mừng nhìn anh và trả lời:
- Dạ, chú cho cháu đi nhờ đến nhà mẹ cháu.
Rồi nó chỉ đường cho anh đến một nghĩa trang, nơi có một phần mộ vừa mới đắp. Nó chỉ ngôi mộ và nói:
- Đây là nhà của mẹ cháu.
Nói xong, nó ân cần đặt nhánh hoa hồng lên mộ.
Tức thì, anh quay lại tiệm bán hoa, hủy bỏ dịch vụ gửi hoa vừa rồi và mua một bó hồng thật đẹp. Suốt đêm đó, anh đã lái một mạch 300km về nhà mẹ anh để trao tận tay bà bó hoa.

Lễ Tốt Nghiệp
Nguyễn Thị Cẩm Nhung

Cô sinh viên sắp nhận bằng cử nhân giãy nảy lên hỏi người mẹ quê mùa còm cõi:
- Má! Má lên đây làm gì?
- Má nghỉ bán một bữa lên coi con lãnh bằng tốt nghiệp.
- Không được đâu. Bữa nay bạn con đông lắm, mà má lại ăn mặc thế này.
- Thì má còn bộ nào khác đâu. Thôi cho má vào. Má...
- Thôi, thôi, má về đi. Con thì thế này, má thì thế kia. Tụi bạn con nó cười.
Nói rồi, cô sinh viên xinh đẹp chạy ào vào trong hội trường. Vừa lúc người xướng tên giới thiệu:
- Sinh viên Phạm Thị X là một trong những sinh viên xuất sắc của trường. :ln:
TT Yen
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $49,244
Posts: 2135
Joined: 04 Jun 2009
 
 

Next

Return to Hoa Thơm Cỏ Lạ



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 15 guests