Lít bia hơiTối, con đi làm về - trễ như mọi ngày. Hôm nay có khách nước ngoài đến ký hợp đồng và cơ quan tổ chức chiêu đãi. Đến nhà thấy hình như ba đang rất vui? Khác với mọi ngày, trong mâm cơm đạm bạc còn có bình bia hơi 1 lít. Ba nói: "Chiều nay có ông khách tốt bụng, trả tiền xe rồi còn cho thêm 5000 đồng, ba mua lít bia hơi để chiêu đãi mẹ con đây!".
Mẹ thì không biết uống. Còn con cầm ly bia nhấm môi nghe nghẹn đắng! Đã quen rồi với bạn bè, khách khứa lu bù, rượi bia cao cấp. Chưa bao giờ con nếm thử một chút bia hơi!
Cùng nghềThằng bé bảy tuổi ngây thơ hỏi:
- Sao hôm nay nhà cô Lan đông học trò vậy bố?
- Mùng ba tết, học trò đến thăm và chúc tết cô giáo đấy. Ông bà có câu mùng một tết cha mùng ba tết thầy đó.
- Sao không thấy học trò thăm bố?
- À, sáng nay bố tiếp khách ở trường, học trò đã đến chúc tết bố rồi.
Thằng bé không biết bố nó nói dối. Chỉ vì cô Lan dạy Toán còn bố nó dạy Thể Dục...
Lẽ đờiLúc còn bé, con được cả nhà rất cưng chiều vì là con út trong nhà, lâu lâu bị mẹ mắng con lại vùng vằng, khó chịu, đôi khi còn cãi lại, lòng ước muốn mau chóng lớn lên, lấy chồng như các chị, sẽ không còn bị cha mẹ mắng nữa.
Bây giờ con lấy chồng xa, gặp mẹ chồng khó tính, hay la, con không dám cãi nửa lời. Nghĩ về mẹ, lòng dâng trào một nỗi xót xa...
Tiền cứu trợLũ. Ba nhắn lên " ... Nhà ngập, con đừng về! "
Hằng ngày, con cùng những người bạn trong đội công tác xã hội của trường cầm thùng lạc quyên vào các giảng đường, lớp học nhận tiền cứu trợ đồng bào miền Trung.
Truyền hình vẫn tiếp tục đưa tin và hình ảnh lũ lụt ở các tỉnh khúc ruột miền Trung, trong đó có quê mình. Con số người và của cải mất mát cứ tăng dần. Con sốt ruột, nôn nóng.
Hôm qua, cả nhà bác Ba kéo nhau lên ở tạm nhà chị Hai. Con sang hỏi thăm. Ra về, bác gái gởi cho con một gói mỏng và bảo: " Tiền cứu trợ, ba con gởi lên cho con ăn học đó ! "... Nghẹn ngào ....!!!
KHÔNG ĐỀNghỉ hè, chị đưa con về Việt Nam chơi, hai đứa mắt xanh tóc vàng đẹp tựa thiên thần!
Em về nhà, thấy chị ngồi nhổ tóc bạc cho mẹ bên thềm nhà, chị giống mẹ đến lạ kỳ. Bé út con chị mới hơn hai tuổi lẫm chẫm chạy theo đám anh chị em họ ngoài sân phơi. Thằng anh lớn ăn chuối, bánh vất vỏ tùm lum, đứa em lai Tây bí bô chạy theo, rồi nhặt bỏ vào thùng rác. Dì thương quá kéo nó lại hun lấy hun để vô gương mặt trắng hồng xinh xắn, không quên la mấy đứa lớn coi em nhỏ mà giỏi chưa nè! Chị cười, bảo ở nhà trẻ bên đó con nít được dạy vậy không hà.
Thằng lớn con chị, vừa tròn năm tuổi, từ trong nhà chạy lên, chị bảo thưa Dì đi con! Nó khoanh tay, ngập ngừng cúi đầu: “Con …con thu Dì!” rồi quay sang, vẫn giọng ngọng nghịu đó: “Ngoạo oi, con mời ngoạo vô an com … má nữa …” Rồi quay sang Dì gãi đầu, bối rối (ý muốn nói mời Dì nữa), Dì tròn xoe, há miệng “Quoao, cháu Dì nói cả tiếng Việt nữa à!?” Dì ngồi xuống ôm nó vô lòng, thấy thương ghê nơi không vì nó là đứa cháu lai Tây, nhà giàu. Nó thỏ thẻ “Vì là tiếng mẹ đẻ mờ”! Ba người lớn đều cười rớt nước mắt.
Khóc giùmCô bé đi học về muộn, ba mẹ rất lo.
Khi thấy cô về, ba mẹ hỏi xem con đã đi đâu và làm gì?
- Con dừng lại giúp bạn con ạ. Xe đạp của bạn ấy bị hỏng.
- Nhưng con đâu có biết sửa xe?
- Đúng ạ, nhưng con dừng lại để giúp bạn ấy khóc.
Cũng như cô bé đó, không phải ai trong chúng ta cũng biết sửa xe đạp. Nhưng chúng ta biết chia sẻ những nỗi lo âu và sợ hãi. Cuộc sống là một con đường rất dài, sẽ còn nhiều lần gặp cảnh "hỏng xe" lắm. Chúng ta hãy cùng nhau chia sẻ và an ủi.
Đôi mắtCó một cô gái không may bị mù, quen biết một chàng trai, 2 người cùng yêu nhau, dến một ngày cô gái nói với chàng trai: "Khi nào em nhìn thấy được thế giới, em sẽ lấy anh". Rồi đến một ngày kia cô gái được phẩu thuật mắt và cô đã nhìn thấy được ánh sáng. Chàng trai hỏi: "Bây giờ em đã thấy được cả thế giới, em sẽ lấy anh chứ?"
Cô gái bị ngẩn ngơ choáng váng khi thấy chàng trai cũng bị mù như mình. Cô ta từ chối anh. Chàng trai ra đi trong nước mắt và nhắn lại rằng: "Hãy giữ gìn cẩn thận đôi mắt của mình em nhé, vì đó là món quà cuối cùng anh có thể tặng em".
Nói dối (D.A.D)
Ngày đó nhà nghèo Cha mất , Mẹ tần tảo nhưng không đủ ăn. Để con có bữa ngon, Mẹ gởi con về giổ họ. Giữa đám cúng đông vui, chẳng ai đoái hoài, con bơ vơ lạc lõng... Về nhà Mẹ hỏi con né tránh: "Dạ vui! Cô bác mừng con...!!!".
Lớn lên, con đi làm xa, tạm gọi là thành đạt. Ngày giỗ họ con về cùng con trẻ, mọi người vui gặp gỡ, chăm sóc đủ điều, từ miếng ăn, chiếc bánh...
Về nhà nhìn ảnh Mẹ con thấy lòng rưng rưng.
