Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Truyện tình mùi mẫn, truyện ma kinh rợn hay các thể loại khác. Xin mời vào.

Moderators: Mười Đậu, SongNam, A Mít

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 30: Vợ chồng son

Mạnh Ái tỉnh lại là đã tối, bên cạnh đã không còn hơi ấm, chắc là Hàn Dương đang làm việc ở ngoài. Chưa đầy một ngày mà anh đã làm cô tận mấy chập, thật là mệt mỏi a.

Cô vớ đại lấy chiếc áo sơ mi trắng vứt ở ghế sofa mặc đỡ rồi đi ra kiếm anh. Vì còn rất đau nên tướng đi của cô xiêu xiêu vẹo vẹo trông rất tức cười, Hàn Dương nhìn vậy không nhịn nổi mà cười lên, làm Mạnh Ái giận đỏ mặt, không thèm nhìn anh một cái mà bỏ lại ghế sofa ngồi.

Hàn Dương thấy như vậy thì chạy tới dỗ dành bà xã, nhưng có thế nào cô cũng không chịu. Anh liền nghĩ ra một kế: " Bà xã, đừng giận nữa, mai mốt cho em nằm trên "

- Được, anh hứa đó.

Hàn Dương gật đầu đồng ý, sau đó ôm eo cô đi về nhà. Hên là tập đoàn có thang máy riêng dẫn xuống đến hầm để xe nên không ai thấy cô trong tình trạng đi xiên vẹo như này.

2 tháng sau

Mạnh Ái đi làm với chức vụ thư kí riêng của tổng giám đốc cũng quá quen thuộc với mọi người. Hầu hết mọi người đều rất yêu quý cô, vì có cô mà tính tình của Hàn Dương đã bớt u ám khắc nghiệt như hồi trước nữa. Nhưng nói đi làm cũng không phải, công việc của cô rất ít, coi phim rồi ăn, nghịch điện thoại hoặc ngủ, chỉ có lâu lâu là xem giúp anh vài tài liệu. Bởi anh không cho cô động tay động chân, chỉ có động thân mà thôi )

Hôm nay có thư mời từ thành phố B tổ chức tiệc cho thị trường mới lên nhậm chức - Hà Chí Phong. Cô cũng phải nể phục anh, đến thành phố B cũng biết đến tiếng tăm của anh nữa.

Đây là một bữa tiệc lớn nên chắc chắn anh sẽ có mặt để chung vui, đương nhiên với chức vụ thư kí của anh, cô cũng phải đi theo nhưng với tư cách là Ngô phu nhân.

Chiếc máy bay tư nhân đáp xuống, Hàn Dương một tay ôm eo Mạnh Ái ung dung bước xuống, đường đi xuống tất cả đều được trải thảm đỏ, hai dàn người hầu đứng ngay ngắn cúi mặt chào.

Mạnh Ái cô không biết đây chính là địa bàn bên thành phố B của anh, chỉ nghĩ là một địa điểm nào đó.

Khi lên tới phòng, Mạnh Ái vì mệt mà nằm xuống liền ngủ không biết gì. Đến mãi chiều anh mới lay người cô dậy, lí do? Đi mua sắm cho buổi tiệc đó, nhưng Mạnh Ái không muốn tốn tiền, chẳng phải đồ cô tỏng tủ còn rất nhiều hay sao? Liền nằm vờ ra đó không chịu ngồi dậy.

Hàn Dương nhìn bộ dạng của cô rồi phì cười, làm biếng quá đi mất, miệng anh nhếch lên cười gian tà rồi nói: " Một là đi mua, hai là anh ăn em, cứ việc chọn "

Chỉ cần nghe tới câu sau, Mạnh Ái liền vùng dậy lấy đồ đi vào nhà vệ sinh nhanh như cắt không thèm ngoảnh đầu lại.

Khu trung tâm mua sắm bên đây thật sự cũng to không kém gì bên thành phố S mà cô đang ở. Hàn Dương ung dung nắm tay cô bước vào với bao ánh mắt ham muốn của mọi người. Một cặp trai tài gái sắc sánh đôi nhau.

Lần thứ N rồi, cứ đi mua sắm là gần như anh mua hết cả cái trung tâm này cho cô, rất rất nhiều đồ.

- Em nói không cần nhiều vậy đâu mà.

- Nào là đồ đi làm, đi ăn, đi ngủ, đi dự tiệc và đặc biệt là làm tình.. Tất cả nhiêu đây đều không đủ.

Hàn Dương nói làm mặt cô đỏ hết cả lên, người đàn ông này thiệt sự bá đạo, muốn nói gì cũng được. Nhưng cô thật sự hạnh phúc khi được ở bên anh, tình yêu hai người luôn luôn mặn nồng như vậy. Cô chỉ sợ sau này sẽ có sóng gió, một cơn bão tố ập đến, liệu anh có vững vàng mà cùng dắt tay cô đi đến cuối hay không?

Ngày dự tiệc.

Hôm nay Mạnh Ái được chính tay Hàn Dương chọn cho một bộ váy. Đó là một bộ váy màu trắng ngắn hơn đầu gối, lộ ra đôi chân dài thon thả của cô. Chiếc váy này không hở hang quá nhiều, nó chỉ được khoét một lỗ ở rãnh ngực. Từ cổ váy trễ xuống hai bên vai làm người ta có thể thấy được đôi vai đẹp ngọc ngà của cô. Cả bộ váy được thiết kế riêng đúng số đo của cô nên khi mặc vào nó ôm sát lộ ra rất chuẩn 3 vòng của cơ thể, trên váy còn được Hàn Dương cho người gắn thêm những hạt kim cương lấp lánh, nhìn vào rất rất là sang trọng, thể hiện được địa vị của người mặc nó.

Hàn Dương mặc một bộ vest hãng Armani cũng được thiết kế đúng số đo của anh, mái tóc nâu đỏ thường ngày được vuốt lên, như một chàng bạch mã hoàng tử trong phim.

Chiếc máy bay trực thăng hạ cánh xuống tầng thượng của một khách sạn cao cấp tại thành phố B. Vì đây là một buổi tiệc nhậm chức có tính chất quan trọng nên không đi bằng cửa chính, chỉ đi bằng trực thăng lên đây, an ninh rất được thắt chặt.

Mạnh Ái và Hàn Dương bước xuống lại trở thành tâm điểm của mọi người, ai ai cũng biết đây là người đàn ông quyền lực trên thương trường lẫn trong hắc đạo. Bên cạnh là tiểu thư danh giá của dòng họ Lục Gia, được Hàn Ca sủng ái hết mực, báo chí đã tốn rất nhiều mực để viết về chuyện tình của cặp đôi này.

Người đàn ông trung niên kia từ xa bước lại, trên người không thể không toát ra sự sang trọng và sát khí. Ông ta niềm nở chào đón anh và cô rất nồng nhiệt:

" Ngô Tổng, Ngô phu nhân, hai người dành chút ít thời gian đến đây quả thật rất quý hóa. Hà Mẫn tôi thật lấy làm vinh dự. "

- Không có gì cả ông đừng quá khách khí. _ Anh nói với ngữ điệu bình thường, không tôn trọng cũng không kiêng dè.

- Hai người không quả như lời đồn, cứ như một cặp vợ chồng son mới cưới, không ai tin đã cưới được gần hai năm đâu.

Hà Mẫn cười khanh khách, thật sự đúng, cưới gần hai năm nhưng cô và anh cứ như vợ chồng son mới cưới. Luôn luôn kề bên nhau, cả khi đi làm cô cũng làm thư kí " riêng " của anh.
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,482
Posts: 97394
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 31: Anh sợ mất em

Không khí buổi tiệc diễn ra sôi động, ai nấy đều lại tán gẫu với nhau đủ chuyện. Anh và cô chỉ đứng thôi đã tự có người lại bắt chuyện, họ muốn làm quen để lấy thế chống lưng, điều này anh và cô đương nhiên đều biết.

- Ngô phu nhân, khi nào rảnh đi mua sắm chung với tụi tui nè.

- Dạ không biết nữa, đồ của em toàn là Hàn Dương, mẹ chồng và em gái mua cho em thôi.

Câu nói của Mạnh Ái khiến tất cả đều há hốc miệng, thiệt sự là cô được yêu thương tới vậy sao?

Ánh đèn phòng dự tiệc chợt tắt, tất cả ánh đèn đều dồn trên sân khấu, người đàn ông trung niên tên Hà Mẫn khi nãy bước lên sân khấu cùng một người con trai khác, trông rất chững chạc và đẹp trai ~~ Nhưng trên người lại không có sát khi giết người như Hàn Dương, vẻ mặt rất thân thiện.

- Chào mừng mọi người đã đến đây chung vui tại bữa tiệc nhậm chức thị trưởng của con trai tôi. Chúng ta cùng nhập tiệc thôi, nâng ly chíc mừng nào.

Mọi người ai nấy đều vui vẻ cụng ly rượu chúc mừng với nhau. Rất nhiều người tự động lại bắt chuyện với anh, trong đó còn có những trưởng bối lâu năm trong ngành, nhưng Hàn dương vẫn dửng dưng, chỉ ậm ừ gật đầu cho qua. Vì anh biết trong số họ đều có những người vì quyền lợi và thế lực mới lại bắt chuyện làm quen.

Mạnh Ái thấy bồi bàn cầm khay rượu đi ngang qua liền định đưa tay lấy một ly nhưng Hàn Dương chặn lại không cho.

- Rượu không tốt cho sức khỏe, em uống nước trái cây không, anh đi lấy.

Mạnh Ái rất nghe lời Hàn Dương liền gật đầu đồng ý, Hàn Dương liền đi lấy cho cô.

Cô đứng một mình, có rất nhiều người quay qua nhìn, thật sự ai cũng nói cô là một mỹ nhân. Người con trai khi nãy đứng trên sân khấu với Hà Mẫn bước lại gần cô, cười tươi chào hỏi: " Rất hân hạnh được làm quen, tôi là Hà Chí Phong "

- Hân hạnh, tôi là Lục Mạnh Ái. _ Cô nhiệt tình đáp trả Chí Phong.

- Cô đúng là một tiên nữ sống, được làm quen với cô là một vinh hạnh với tôi.

- Anh quá lời rồi _ Mạnh Ái nghe Chí Phong nói vậy liền cười tươi, đôi mắt màu xám tro nhíu lại, làm ai kia lỡ một nhịp tim.

Đằng sau kia đang có một sát khí rất lớn, đó chính là Hàn Dương nha. Anh chỉ đi có mấy phút, vậy mà cô đứng đây nói chuyện với một người đàn ông khác, thật sự là hư quá hư.

Không chần chừ gì nữa, anh sải bước lại ôm eo của cô, rồi đưa cho cô ly nước ép táo mà mình mới lấy, giọng nói phát ra 10 phần hết 9 phần là cưng chiều: " Bà xã, của em đây ".

Chí Phong bất ngờ vì đứng trước mặt anh là Hàn Dương, còn gọi Mạnh Ái là bà xã nữa, hai người đây là vợ chồng?

- Chào, Ngô Tổng _ Chí Phong phải phép đưa một bàn tay ra bắt tay với anh.

Hàn Dương không nói gì, chỉ đưa tay ra mà bắt lại, sau đó Chí Phong nói còn phải đi chào những người khác nữa nên đành cáo lui. Lúc này đây Hàn Dương mới quay qua nhìn cô cất tiếng nói: " Ái Nhi em to gan, anh vừa đi chỉ mới mấy phút em lại quyến rũ người khác. "

- Dương, chỉ là xã giao, anh không cần phải mất bình tĩnh như vậy. _ Mạnh Ái biết mình vừa chọc giận anh.

- Anh không mất bình tĩnh, anh sợ mất em. Cái xã giao nhảm nhí, em dẹp ngay đi. Có ai mà dám tư tưởng với em, anh liền phanh thây họ rồi quăng xuống đại dương bao la kia. Anh không dám tưởng tượng ra một ngày không có em, anh sẽ ra sao nữa, vốn dĩ trái tim anh thuộc về em mất rồi.

Những lời mà Hàn Dương nói ra làm Mạnh Ái dâng lên một cỗ hạnh phúc trong tim, thật sự cô rất cảm động nha.

- Anh đừng lo, em luôn ở đây với anh không đi đâu cả. _ Mạnh Ái dụi đầu vào ngực anh làm nũng, cô yêu anh sâu tận tâm can.

Mọi người đứng đó đều chứng kiến tất cả hạnh phúc của hai người, ghen tị thật đó nha. Những người con gái đang mơ tưởng tới Hàn Dương thấy vậy đều ngậm ngùi từ bỏ. Một nơi nào đó trong góc, một người con trai đang tiếc nuối vì cô.. Mạnh Ái, nếu có thể, tôi xin được đổi 10 năm tuổi thọ để được gặp em sớm hơn, nhưng quá muộn rồi, đúng không?
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,482
Posts: 97394
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 32: Hư hỏng

Hàn Dương tự dưng không cho Mạnh Ái đi làm nữa, bắt cô ở nhà tuyệt đối không đi làm. Cô thì muốn phụ giúp anh công việc ở công ty, mà anh lại không cho đi làm nên tức giận mà cãi qua cãi lại với anh.

- Dương, tại sao không cho em đi làm nữa?

- Em nói xem, anh cưới em về là để em đi làm vất vả như vậy hay sao? Đừng nói nhiều nữa, Ở NHÀ.

- Anh đừng có quá đáng, nếu ở nhà thì phải cho em đi chơi, có đồng ý? _ Mạnh Ái vươn cổ cãi lại, con người này thật là quá đáng mà.

- Được, chiếc thẻ Black Card này và chiếc xe Mercedes màu đen dưới kia đều là của em. Cứ xài thoải mái anh không la đâu, bà xã ở nhà ngoan, anh đi làm đây.

Hàn Dương đưa cho cô một chiếc thẻ màu đen rồi chỉ tay xuống chiếc xe màu đen đang đậu dưới sân vườn kia. Sau đó hôn trán cô một cái rồi đi làm. Mạnh Ái dậm chân bực mình, liền trầm ngâm suy nghĩ, sau đó khuôn mặt hớn hở, nhếch mép cười một cái, suy nghĩ trong đầu: " Ông xã, em sẽ quậy tới bến cho anh xem. "

Còn Hàn Dương vừa đi tới tập đoàn vừa cười tủm tỉm, anh nhận ra rằng từ ngày có cô, anh cười nhiều hơn, biết lo lắng quan tâm một người nhiều hơn.

" Cảm ơn em đã đến với cuộc đời anh, Mạnh Ái. "

Sau khi anh đi làm được một lát, Mạnh Ái liền gọi cho Kiều Ny rủ nhỏ đi chơi.

- Ny Ny, mình đi chơi nha.

- Được được, mình nhớ cậu quá, ở đó xíu mình qua rước. _ Nhỏ nghe cô gọi rủ đi chơi thì mặt hớn hở không thôi, thiệt sự ở nhà chán muốn chết hà.

1 tiếng sau đó.

Mạnh Ái bước xuống nhà trong sự ngạc nhiên của quản gia Trần và người hầu. Cô mặc một bộ đồ không thể nào tin nổi, nếu có thiếu gia ở nhà, chắc chắn tiểu thư sẽ không yên thân.

Cô mặc một chiếc quần legging màu đen bó sát vào từ hông xuống chân của mình. Phần thân trên cô mặc một chiếc áo cúp ngực không có dây áo, bộ ngực phập phồng theo từng nhịp thở của cô, thật táo bạo.

Mạnh Ái hôm nay chắc chắn sẽ quậy tới bến cho Hàn Dương biết, hơ hơ tự nhiên không cho cô đi làm. Kiều Ny thấy cô đi ra cũng thật sự bất ngờ, đây là lần thứ hai nhỏ thấy cô mặc đồ hở hang như vậy, nhưng lại còn hở hơn lần đầu tiên hồi đi bar nữa.

Nhỏ cũng lắc đầu bó tay, sau hỏi ra mới biết là vì cô chọc tức Hàn Dương nên mới vậy. Thiệt tình dạo này nhỏ cũng rất chán nha, nhỏ đã theo đuổi Kha Đức hơn 3 tháng rồi mà vẫn chưa đâu vào đâu hết, hôm nay đi giải khuây một ngày vậy.

Chiếc xe màu Mercedes màu đen dừng lại trước bar Crayon.

Chiếc xe thôi đã thu hút hết bao nhiêu ánh nhìn, chiếc xe này thật sự rất đắt. Nhưng khi mà 2 cô bước xuống xe còn làm bao nhiêu người choáng ngợp hơn nữa, thân hình đẹp mà khuôn mặt cũng rất đỗi là xinh.

- Phục vụ, như cũ _ Kiều Ny quơ tay gọi phục vụ gọi đồ, có lẽ nhỏ rất hay tới đây nên mỗi khi nói " như cũ " thì người ta liền biết.

Sau khi đồ ăn với rượu được bồi bàn bê lên, thì Mạnh Ái và Kiều Ny bắt đầu uống. Ai đi ngang cũng muốn bốc hỏa với hai người con gái này, hết uống rượu rồi lại ra sàn nhảy, cứ lặp lại như vậy đến khi cả hai đã say sỉn.

Hàn Dương hôm nay lên tập đoàn làm việc mà cứ bồn chồn không thôi, chẳng biết vì lí do gì nữa. Liền định gọi điện cho cô nhưng lại không bắt máy, gọi điện về nhà thì thím Trần bảo đã đi đâu từ trưa.

Anh nghiêm mặt lại, lên xe chạy về nhà, Mạnh Ái, em lại hư hỏng nữa rồi.

Kiều Ny và cô giờ đây đã say quắc cần câu không biết trời trăng mây đất là gì. Nào ngờ hôm nay Tử Hy vào bar kiểm tra, lại phát hiện ra hai cô gái này, liền lấy điện thoại ra nhắn cho Hàn Dương và Kha Đức.

- Bar Crayon, mau tới dắt mèo nhỏ về đi.

Dù Tử Hy biết Kha Đức không thích Kiều Ny, nhưng nhỏ lại rất thích Kha Đức, nên đành gán ghép hai người họ.

Kha Đức và anh khi thấy tin nhắn tới liền lấy làm lạ, nhưng do theo quán tính nên cũng đến.

Hàn Dương và Kha Đức gặp nhau trước cửa quán bar nên cùng nhau bước vô.

Ai thấy hai người họ cũng im bặt không nói gì.

Cảnh tượng gì trước mắt anh đây? Mạnh Ái đang mặc bộ đồ gì trên người vậy? Còn say be bét nữa chứ. Máu sôi trào của Hàn Dương đã tăng lên ngày càng nhiều nhưng vẫn cố dịu dàng lại bế cô quay lại xe về nhà, còn nghe miệng cô lẩm bẩm: " Hàn Dương... anh..hức..hức là đồ chó chết. "

Hàn Lục và Hàn Đại nghe cũng giật mình, tiểu thư chửi thiếu gia, nhưng mặt thiếu gia vẫn bình tĩnh như vậy ư? Nói vậy, chứ anh đang rất là kiềm nén nha. Đợi ngày mai cô tỉnh rượu, anh sẽ phạt cô sau.

Kha Đức thì không biết làm sao với Kiều Ny, người con gái đã đi theo anh như cái bóng hơn 3 tháng nay. Vì Kiều Ny là bạn của Mạnh Ái, mà Mạnh Ái lại là vợ của Hàn Dương, chí cốt của anh. Nếu nhỏ xảy ra chuyện gì, lỡ như Mạnh Ái đau lòng, chắc chắn tên Dương sẽ phanh thây anh ra. Nghĩ tới đây thôi, Kha Đức liền thở dài hời hợt, cái tên Tử Hy kia cứ đi với gái suốt, không thèm giúp anh một tay.

Kha Đức đưa cô lên phòng tổng thống ngay trên lầu của bar, cô gái này bế lên thật sự rất nhẹ. Đặt nhỏ xuống giường đàng hoàng, toan định quay người đi thì cậu bị một lực kéo lại, cậu nằm sấp lên người cô.

- Kha Đức...em yêu anh. Huhu sao..anh..không chịu..chấp..nhân em vậy?

Kiều Ny vừa nói vừa đánh vào người anh rồi khóc, người ta nói những lời lúc người ta khi say nói ra đều là thật lòng..
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,482
Posts: 97394
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 33: Lạnh nhạt

Kha Đức đặt nhỏ xuống giường nằm, đắp chăn lại cho nhỏ rồi định quay người ra về thì bị nhỏ ghì chặt tay lại. Không ngờ dù say sỉn nhưng lực của Kiều Ny không hề yếu chút nào, cậu không phòng bị hay trở tay kịp nên mất đà té xuống nằm sấp lên người của nhỏ.

Tư thế có chút ám muội, đột nhiên Kiều Ny vòng tay qua cổ cậu, ấn đầu cậu xuống đặt môi của mình lên môi của cậu một nụ hôn ngọt ngào. Bởi vì bất ngờ nên Kha Đức đơ người, nụ hôn có đôi phần vụng về nhưng quả thật lại rất ngọt ngào, làm cậu lâng lâng không muốn rời.

Cả hai cứ tiếp tục hôn nhau đến mức đối phương đều không thở nổi nữa mới chịu quyến luyến buông ra. Đột nhiên Kiều Ny nấc lên khóc, nước mắt rơi lả chả, Kha Đức sợ nhất là nước mắt của con gái nên luống cuống chả biết làm sao hết.

- Kha Đức..hức..hức, anh..là....đồ tồi. Tôi theo đuổi anh hơn..hức hức.. 3 tháng, kết quả..nhận lại là gì?

Nghe nhỏ nói vậy, Kha Đức khựng lại. Đúng vậy, hơn 3 tháng rồi, nhỏ lúc nào cũng đeo bám anh, làm đồ ăn đủ thứ, nhưng không nhận được kết quả gì. Nói cậu chưa từng động lòng với nhỏ cũng không đúng, cũng có, nhưng mỗi lần như vậy không hiểu sao cậu lại nghĩ tới Hạ Mẫn, người con gái ấy..

Cả hai chìm trong im lặng, chỉ còn nghe được tiếng khóc thút thít của Kiều Ny, người ta nói con người say sỉn hay nói những điều thật tâm thật lòng của mình ra, nhỏ cũng không ngoại lệ. Trong 3 tháng hơn qua, nhỏ đã tỏ tình Kha Đức gần 10 lần, đây đã lần thứ 9, nhưng lần nào cũng vậy cả. ( 3 tháng gần 10 lần, mình chém quá:vvv)

Đang vò tơ với đống suy nghĩa, nhỏ tự động ôm hôn cậu tiếp tục, đôi bàn tay vụng về nhẹ nhàng cởi từng cút áo của Kha Đức, tuy hơi bộp chộp nhưng không hiểu sao nó đã thành công đánh thức con sói trong người Kha Đức.

Kha Đức và Kiều Ny lúc này không còn biết gì nữa, cứ tự nguyện hòa vào nhau. Những tiếng rên rỉ cứ vang ra không ngớt, đến gần sáng mới dừng lại. Vậy là Kha Đức đã khiến Kiều Ny trở thành người phụ nữ của mình.

Sáng hôm sau.

Cả thân Kiều Ny đau nhức khó khăn ngồi dậy, đầu óc mông lung hết sức. Nhỏ mới từ từ định hình lại mọi việc, cái gì đây?

Cơ thể trần truồng, vết máu đỏ trên giường? Nhỏ nhìn sang người nằm bên cạnh, hình xăm con rồng ngay lưng không phải là đại diện của bang Thiên Hàn sao, chẳng lẽ là.. Đúng như vậy, là Kha Đức, Kiều Ny bụm miệng bất ngờ.

Nhưng nhanh chóng nhỏ lấy lại được bình tĩnh, quơ vội quần áo chạy vô nhà vệ sinh mà quên đi sự đau đớn ở hạ thân.

Nhìn bản thân mình trong gương, Kiều Ny cũng không thể tin nổi. Vết đỏ vết tím khắp trên người khiến nhỏ không khỏi thở dài.

Tiếng nước chảy ồn ào trong nhà vệ sinh khiến Kha Đức dần dần tỉnh lại, anh nhớ ra chuyện tối qua, tự trách bản thân mình tại sao mà lại mất bình tĩnh như vậy. Rõ ràng giữa cậu và nhỏ không có tình yêu, chẳng lẻ tình dục ư?

Kiều Ny từ phòng tắm bước ra, khuôn mặt vui tươi hay cười giờ chỉ còn khuôn mặt lạnh lùng, Kha Đức nhìn vậy không hiểu sao trong lòng dâng lên một cổ chua xót.

Vết máu đỏ còn vương vấn trên giường càng làm bản thân cậu như có vật gì đè nằng lên. Khi thấy Kiều Ny gần rời đi không nói lời nào, Kha Đức mới khó khăn lên tiếng.

- Về chuyện hôm qua... Anh sẽ chịu trách nhiệm _ Kha Đức đó giờ chưa phải chịu trách nhiệm với ai nhưng lại ngỏ ý muốn chịu trách nhiệm với nhỏ.

- Em... Không cần _ Kiều Ny lạnh nhạt nói, ánh mắt không nhìn thẳng vào cậu mà nhìn đi hướng khác.

- Vậy để anh đưa em về, được không? _ Kha Đức thấy nhỏ định mở cửa về thì lên tiếng nói.

- Đức, làm ơn đừng như vậy được không? Em.. không cần ai thương hại mình, mọi chuyện cứ để nó trở về quỹ đạo cũ đi. Anh cứ nghĩ đây là một cuộc chơi đi, chơi xong nhà ai nấy về, TUYỆT ĐỐI ĐỪNG PHIỀN HÀ TỚI NHAU NỮA.

Nói xong, nhỏ mạnh bạo đóng mạnh cửa lại, quay gót đi. Điều này khiến Kha Đức sững sờ, trong lòng khó chịu không thôi. Nhưng không ai biết được, nhỏ đã cố gắng để nói ra những lời đó nhường nào, đau lắm chứ!!

Cái câu cuối cùng mà Kiều Ny nói, dường như nhỏ đã cố tình nhấn mạnh nó. " Tuyệt đối đừng phiền hà tới nhau nữa ", câu này làm Kha Đức cứ suy nghĩ mãi, nhưng chưa hiểu ra ý nghĩa của nó cho lắm.
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,482
Posts: 97394
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 34: Thuyết phục ông xã

Mạnh Ái đêm đó được Hàn Dương đưa về thì say tí bỉ không biết trời trăng mây đất gì. Còn ói lên ói xuống cả một buổi tối hại Hàn Dương chạy đi chạy lại chăm sóc cho cô. Tới tận sáng khi cô nằm ngủ yên ổn, anh mới vén chăn lên nằm ôm Mạnh Ái vào lòng.

Bực thì có bực, giận thì có giận, nhưng làm sao được cơ chứ? Mạnh Ái là bà xã bảo bối của anh mà.

Sáng hôm sau.

Mạnh Ái đầu đau như búa bổ, khó khăn ngồi dậy mới biết là mình đã về nhà, còn ngủ kế Hàn Dương nữa.

Hôm qua cô đi chơi với Ny Ny, rồi lại vô bar Crayon chơi, sau đó uống say tí bỉ rồi làm sao lại về nhà được chứ? Ngẫm đi ngẫm lại không sao nhớ nổi, Mạnh Ái thở dài ngao ngán, lấy tay cốc đầu mình một cái. Nếu Hàn Dương biết cô đi bar, chắc chắn sẽ nổi giận linh đình.

Cô không biết rằng Hàn Dương từ nãy giờ đã dậy từ lúc nào, ngắm ngía cô một tí, thấy cô tự biên tự diễn thì muốn cười nhưng không dám. E hèm, phải làm cho ra dáng chứ, thử giận cô xem sao đã, hôm qua cô quả thật là to gan. Dám lén anh đi bar với Kiều Ny.

Anh dở nhẹ chăn ra, bước xuống vào nhà vệ sinh. Đến cô cũng thấy lạ, aizz, chắc chắn là anh đã biết rồi, nên mặt mới lạnh lùng như vậy. Một câu cũng không thèm nói với cô.

Một lúc sau, Hàn Dương bước ra với một bộ vest màu đen áo sơ mi trắng bên trong để đi làm, cà vạt anh chưa thắt, cô định lại thắt dùm thì anh đã nói: " Không cần, em ở nhà đi, anh đi làm đây. "

Mạnh Ái nghe vậy mặt thoáng buồn, lòng nhoi nhói, là tại cô hư hỏng mà, anh giận cũng phải lẻ thôi. Phải làm sao đây??

Thế là.. Mạnh Ái vệ sinh cá nhân xong, nhanh chóng ngồi vào bàn bấm máy tính, bấm vào Google rồi gõ: " Làm cách nào để chồng hết giận mình? " hay " Nếu người ấy giận mình thì phải làm sao? "

Google đưa ra rất nhiều trang web chỉ dẫn cho Mạnh Ái, nhìn sơ qua một lượt, cô click vào trang web thứ ba. Trong đây có rất nhiều cách nha, nào là buổi trưa làm cơm đem đến, tự tay pha một tách trà mát cho anh ấy, pla pla pla pla.

Cô áp dụng hai cách đó để thực hiện nhiệm vụ cao cả này. Đó là thuyết phục ông xã hết giận.

Mạnh Ái đi siêu thị, tự tay chọn lựa những thực phẩm tươi ngon nhất, rồi qua quầy trà chọn loại hảo hạng ngon nhất mà mua về pha cho anh. ( Dương ơi anh thấy anh có phước không? ~~)

Sau đó về nhà bắt tay vào làm, tuy là biết nấu ăn, nhưng món cô chọn lại là một món khó, nên hơi khó nấu với người lần đâgu tiên làm thử. Quản gia Trần kêu là để bà làm cho, cô cũng không chịu, cứ kêu bà buổi sáng cứ thoải mái nghỉ ngơi đi.

Kết quả là? Món ăn và bình trà hảo hạng kia đã được hoàn thành mĩ mãn, nhưng tay cô lại bị phỏng một phần. Không sao, chỉ cần Hàn Dương hết giận, đó là điều cần thiết nhất. Mạnh Ái tự nhủ với mình như vậy để quên đi cái đau ở tay.

Đúng 11 giờ trưa, Mạnh Ái đóng gói tất cả để trong một cái túi xinh xinh, sau đó nhờ tài xế chở tới tập đoàn Ngô Thị.

Mọi người đều biết cô là Ngô phu nhân, là người được chủ tịch sủng hết mực nên đều e dè, không ai nói tiếng nào. Nhưng đi đến đâu ai cũng nhìn cô à nha, bởi vì hôm nay cô mặc một chiếc váy, không dài không ngắn nhưng nó lại có kiểu dáng rất xinh. Vì đây là váy mà Hàn Dương đặt riêng may theo chính số đo của cô nên dĩ nhiên phải đẹp rồi nha.

Lên tầng cao nhất của tập đoàn, Mạnh Ái bước vào phòng làm việc thì không thấy ai, hỏi ra mới biết đại cổ đông đang họp, nên cô đành ngồi đợi.

Hàn Dương có nói chỉ riêng mình cô được vô phòng của anh mà không cần xin phép gì hết nên cô mới tự nhiên như vậy.

Hết đọc báo, chơi game rồi đi vòng vòng, quá chán nên Mạnh Ái đã ngồi ngủ quên trên bàn làm việc của anh lúc nào không hay luôn.

Cuộc họp kết thúc đã quá 12 giờ 30 phút trưa, Hàn Dương bước vào phòng làm việc của mình. Thấy một bóng đen đang ngồi đó thì chân mày nheo lại, anh rất ghét ai tự tiện vô phòng của mình ngoài cô.

Bước gần lại, anh mới bật cười vì người đang ngủ ngon lành là cô vợ nhỏ bé của mình. Môi đỏ chúm chím chu ra vì cô nằm lên tay mình, nhìn dễ thương thật sự đó nha.

Hàn Dương liền đứng kế bên bàn làm việc ngồi ngắm nhìn cô vợ nhỏ của mình, liền nhoẻn miệng cười toe toét.

Mạnh Ái trong lúc ngủ có quơ tay trúng chân của anh, liền mơ mơ màng màng tỉnh dậy, liền nhận ra người đó là anh.

Dụi dụi mắt như mèo con, cô nói: " Ông xã, anh họp xong rồi hả, có mệt lắm không? "
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,482
Posts: 97394
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 35: Anh không giận, đừng khóc

Ông xã, anh họp xong rồi hả, có mệt lắm không?

Hàn Dương lắc đầu, chỉ chưa tới nửa ngày giả vờ giận cô thôi là anh đã không chịu nổi nữa, thôi kệ, một tí nữa cũng không sao đâu.

- Em có làm đồ ăn cho anh, qua đây ăn đi _ Cô dắt tay Hàn Dương lại ghế sofa ngồi xuống rồi mở hộp đồ ăn ra, nó được trang trí đẹp, mùi đồ ăn lan tỏa lên làm anh chỉ muốn ăn liền thôi.

- Nhưng tại sao lại tự làm bản thân bị thương? _ Hàn Dương liếc thấy tay của cô bị thương nên có phần hơi cáu, anh không muốn cô nhận một tổn thương nào dù là 1%.

- Tại vì.. em làm đồ ăn cho anh. Xin lỗi anh vì tối hôm qua, em thật sự biết lỗi rồi, ông xã, anh tha cho em đi.

Mạnh Ái mắt đã ngấn nước, tay đan chặt lại với nhau, cô rất sợ anh nổi cáu. Hàn Dương thấy vậy thì vội ôm cô vào lòng vỗ về: " Được được anh không giận nữa, bà xã đừng khóc, anh chỉ là không muốn em bị thương "

Nghe anh nói vậy, cô như con mèo nhỏ dụi đầu vào lồng ngực săn chắc của anh rồi khóc. Mãi một lúc sau mới chịu nín.

- Đã nín? _ Mạnh Ái gật đầu

- Có đói không, ăn cùng anh.

Hàn Dương dịu dàng đặt cô lên chân mình rồi cả hai cùng nhau ăn. Anh luôn liên tục đút cho cô ăn cho dù phần đồ ăn này là cô làm cho anh.

Có lẽ khi khóc cô đã thấm mệt, sau lại ăn được một tí, vì no bụng nên cô đã nằm ngủ ngay trên sofa. Hàn Dương thấy vậy cũng vui, cứ tiếp tục như vậy cô sẽ tăng cân thêm một tí, không được ốm quá. Anh đắp cho cô một cái chăn mỏng rồi quay lại bàn làm việc dở dang. Dù làm việc nhưng cứ 5 phút là anh lại hướng mắt lên nhìn con mèo nhỏ ngủ ở bên kia.

Hàn Dương anh sẽ cố gắng làm xong công việc của tuần này, việc ở bang thì giao cho Tử Hy và Kha Đức giải quyết, còn anh chắc chắn sẽ dẫn cô đi chơi. Từ sau lần đi Bora Bora tới nay cũng đã lâu rồi anh chưa dẫn cô đi đâu chơi nữa.

Suốt một tuần nay, Hàn Dương đi làm thì sớm về thì trễ nên là thời gian cả hai gặp nhau và nói chuyện rất ít.

Mạnh Ái ở nhà rất chán nhưng không dám đi chơi như hôm bữa, vì sợ Hàn Dương giận.

Hôm nay là cuối tuần, anh không phải đi làm nên cả hai cứ nằm ôm nhau ngủ say sưa. Đến mãi hơn 10 giờ sáng anh mới lay người cô dậy: " Bà xã dậy đi. Anh đưa em đi chơi "

Mạnh Ái dù đang mơ mơ màng như vậy nhưng khi nghe anh nói tới " đi chơi " thì liền bật dậy nhanh chóng.

- Đi chơi thật á? _ Hàn Dương gật đầu xác nhận, sau đó thấy cô vợ nhỏ của mình chạy vào nhà vệ sinh tắm rửa. Sau đó lại chạy ra để quần áo vào vali.

- Không cần, qua đó sẽ mua đồ mới cho em.

- Em không thích tốn tiền. _ Mạnh Ái lắc đầu không chịu.

- Nhưng anh vẫn mua.

Anh ngang nhiên ôm eo cô đi xuống sân sau nơi để máy bay tư nhân rồi đi.

- Nhưng mà anh chưa nói em nghe mình sẽ đi đâu mà.

Mạnh Ái cúi mặt phụng phịu nói, cô vợ nhỏ này dễ thương thật sự nha.

- Milan, Italia, chịu chưa bà xã?

- Oa, thật á, cảm ơn ông xã. _ Mạnh Ái mắt sáng lên khi nghe được đi Ý, quả thật cô rất thích à nha nha nha.

Trong suốt quá trình đi qua Italia trên máy bay, Mạnh Ái rất vui nên 1-2 tiếng đầu cứ kích động không thôi, chỉ khi thấm mệt mới bắt đầu chịu đi ngủ.

Cô nằm gọn trong lòng anh ngủ ngon lành Hàn Dương thấy vậy thì tâm tình vui vẻ, anh chỉ cần duy nhất Mạnh Ái thôi.

Không phải là mê tín dị đoan hay là gì, nhưng anh vẫn thấy có một chuyện gì đó sắp xảy ra với cuộc sống của mình.
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,482
Posts: 97394
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 36: Tập kích

Sau mấy tiếng dài đăng đẵng trên máy bay, cuối cùng cô và anh cũng đến được nơi mà anh nói sẽ đi chơi. Ở đây là sân bay quốc tế Malpensa, một trong hai sân bay chính ở Milan, Italia, mặc dù là đi bằng máy bay tư nhân nhưng cũng phải làm một số giấy tờ thế nên mới đậu vào đây.

Vì cô còn hơi mệt do chuyến bay dài nên Hàn Dương cứ kè kè bên cạnh ôm eo cô như papa dùm bé nhỏ. Sau khi làm xong thủ tục xuất nhập cảnh, cả hai được một dàn người áo đen cung kính chở trên xe về khách sạn.

Mạnh Ái có thắc mắc không lẽ Hàn Dương đem nhiều người qua vậy sao, anh chỉ nói là đối tác nghe tin anh qua nên trân trọng đón tiếp. Điều này làm cô khá bất ngờ, không ngờ thế lực của chồng mình lại lớn như vậy, đến bên Italia cũng có tiếng tăm vang dội đến mức phải có người ra đón như vậy.

Suốt quãng đường đi, vẫn còn mệt nên cô lim dim vào giấc ngủ trên vai của Hàn Dương, dù vậy chỉ được một lúc sau lại nghe tiếng Hàn Đại báo cáo: " Lão đại, chúng ta bị tập kích, phía sau có rất nhiều xe. " Mạnh Ái nhìn thấy Hàn Dương nheo mắt lại, cả người dần tỏa ra khí thế, sau 2 phút anh mới nhàn nhạt mở lời nói.

- Báo cáo cho bên Hải Nguyệt biết, sau đó hãy gọi người ra. _ Hải Nguyệt là đối tác đã phái người đến đón anh hôm nay, đó cũng là một bang phái lớn bên Italia. Trước khi đi, anh đã dự tính sẽ có người tập kích, nên đã chuẩn bị người âm thầm chuẩn bị người đi theo mình, thật không ngờ suy đoán của anh đã chính xác.

Khi nào bắt được, anh sẽ san bằng hết, chuyến đi chơi anh dành tặng Mạnh Ái cũng phá cho được, thật quá quắt. Mạnh Ái ngồi bên cạnh chỉ im lặng để xem anh giải quyết, dù vậy nhưng cô vẫn rất sợ, sợ anh bị thương là điều quan trọng nhất.

Rất nhanh sau đó, có một chiếc xe không biết sợ là gì lao lên song song với xe củ anh, Hàn Lục liền mở cửa xe xuống cầm súng bắn, bên kia cũng không kém cạnh mà bắn lại. Nhưng họ không quan tâm tới Hàn Lục đang cầm súng chỉa vào họ, chỉ chăm chú một điều vào ghế sau, đó là chỗ Mạnh Ái và Hàn Dương đang ngồi.

Vì là xe có kính chống đạn bậc nhất thế giới nên cho dù bên kia có bắn bao nhiêu vẫn không hề si nhê, cửa kính ngay chỗ anh và cô vẫn không nứt dù chỉ một đường nhỏ, thật quả là đỉnh.

Không chỉ một chiếc mà còn hai ba chiếc xe của địch đang áp sát xe của anh. Hàn Đại dù lái xe nhưng vẫn cầm súng bắn trả, cô quả thật khâm phục họ, sống chết không màng, lão đại và chị dâu vẫn là trên hết, bảo vệ Hàn Dương và cô là trách nhiệm của họ. Mạnh Ái vừa thấy khâm phục vừa thấy đáng thương cho họ một phần.

Mãi suy nghĩ, cô không biết rằng Hàn Dương đã mở cửa xe xuống, trực tiếp rút dao găm trong người phóng ra những tên cầm súng bên địch. Mỗi lần phóng của anh đều trúng bọn họ, người ở tay, người ở ngay cổ và chết tại chỗ. Vì vậy mà chỉ còn vài tên, nhưng nhìn chúng đều đang run sợ. Cơ thể Hàn Dương tỏa ra sát khí cực kì lớn, đôi mắt lướt ngang chúng làm chusung nổ súng cũng không dám.

Mạnh Ái thấy mọi người đều đã hạ cửa kính xuống, ung dung cứ đi về khách sạn. Nhìn vậy, Mạnh Ái không hiểu, không phải là bọn họ vẫn còn cầm súng sau. Hàn Dương đột nhiên lấy hai tay của mình che lỗ tai của cô lại.

" BÙM " " BÙM " " BÙM "

Đó là tiếng nổ của 3 chiếc xe đang chạy đằng sau tính ám sát anh, cô chưa hiểu lắm vì sao lại như vậy thì anh đã giải thích. Là do khi nãy, anh phóng dao, trên dao là những quả bom mini cực nhỏ, gắm vào chúng, còn chúng thì ngồi trong xe, sau 2 phút quả bom sẽ được kích hoạt nếu có tác động mạnh vào nó.

Cô thật hâm mộ anh, dù có đang ở tình thế nào anh vẫn dửng dưng như vậy, còn nghĩ được ra cách đối phó, quả thật họ mệnh danh anh là ÔNG TRÙM HẮC ĐẠO cực kì đúng. Ra tay không ai biết, rất nhanh và gọn.

Chiếc xe dừng lại ở một khách sạn 5 sao ở Milan, Italia. Nó có tên là Gallia, khách sạn bậc nhất của Italia. Mạnh Ái đã từng thấy qua khách sạn này ở trên mạng, nhưng không ngờ bên ngoài của nó còn rộng hơn. Cô chợt nhớ tới một đêm ở tại đây là 17000 Euro một đêm, nó là một con số không nhỏ, vậy mà anh dám đặt phòng ở đây sao?

Nói là phòng cũng không phải, một căn phòng của nó như thể là một ngôi nhà vậy, nó rất là bự. Khách sạn này dành cho những người giàu có, quan chức lớn trên thế giới. Chắc chắn cô sẽ la anh một trận mới được, chỉ là đi chơi thôi không cần xài tiền phung phí như thế đâu.

Sau khi nhận phòng, cô như bước vào cung điện, ở đây thật sự rất đẹp mà còn rộng nữa, không thể tin được, cô như bước vào truyện cổ tích hồi xưa vậy.

Hàn Dương nhìn thấy cô chạy lung tung ngắm nhìn mọi thứ thì tâm tình có vẻ khá hơn lúc nãy, vì bị tập kích nên tâm trạng anh có vẻ không vui lắm. Nhưng chỉ cần thấy cô cười, mọi điều ấy đều biến mất không còn gì nữa.

" Cốc, cốc "

- Vào đi _ Hàn Dương nghiêm giọng lại ra lệnh.

- Lão đại, đã tra ra, tất cả đều là bang Tigon hại mình. _ Hàn Đại cung kính báo cáo, Hàn Dương có nghe nói đến Tigon, lão đại của họ là Đường Trung, một người Italia gốc Trung, hắn ta rất phong lưu và đào hoa, còn rất ngạo mạn với người khác về những thứ mình có được. Đường Trung đã tính toán rất kĩ cho lần tập kích này, nếu giết được LÃO ĐẠI HẮC BANG Hàn Dương, hắn ta chắc chắn sẽ làm trùm. Nhưng điều hắn không ngờ tới là anh đã đi trước một bước như vậy.

- Giết chết không tha. Còn Đường Trung, chắc chắn phải bắt sống về bang.

Nghe xong mệnh lệnh, Hàn Đại liền lui xuống.
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,482
Posts: 97394
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 37: Lời tiên tri

Sau khi ngủ một đêm dài, Hàn Dương và Mạnh Ái đã thức dậy bởi ánh nắng chói chang từ cửa sổ. Nhưng cô vẫn còn thấy mệt vì bị chênh lệch múi giờ.

Khi vệ sinh cá nhân xong, anh đưa cô đi ăn sáng ngay trong khách sạn, có thể nói cô bị hoa mắt bởi những món ngon ở trên bàn, tất cả đều là các món cô rất thích ăn, ngoài ra còn có những món đắt tiền sang trọng khác.

Sau khi ăn sáng xong, anh dẫn cô tới trung tâm mua sắm ở Milan, vì Milan nổi tiếng với thời trang.

Mọi thứ ở đây rất đẹp, những cửa hàng nổi tiếng luôn xuất hiện ở đây. Đối với một người thích phung phí tiền cho vợ như Hàn Dương thì chỉ cần Mạnh Ái nhìn một thứ gì đó, thì thứ đó rất nhanh sẽ được mua gửi về Ngô Gia. Vì vậy Mạnh Ái không dám nhìn một thứ gì hết, nhưng đâu dễ như vậy, cho dù cô có không nhìn, chỉ cần Hàn Dương nhìn trúng nó thì cũng sẽ mua.

Khi đi ngang qua một cửa hàng khác, trên kệ họ có trưng bầy một đôi áo cặp màu trắng rất xinh. Mạnh Ái rất muốn cô và anh cùng mặc nó chụp hình nhưng cứ sợ anh không chịu nên đành thôi.

Ánh mắt hơi thất vọng của cô vô tình bị Hàn Dương nhìn thấy, anh chuyển tầm mắt của mình qua cặp áo ấy. Dù bản thân cũng không muốn mặc là mấy, nhưng cứ nghĩ tới Mạnh Ái sẽ vui là anh sẽ làm bằng được.

Anh dắt tay cô đi vào trong tiệm, lấy đúng một cặp áo đó, sau đó giục cô đi thay rồi bản thân anh cũng vào thay.

Nhìn mình trước gương, Hàn Dương có hơi bất ngờ, bây giờ nhìn anh khi bận chiếc áo này vào như một thiếu niên cá tính, nhưng trên khuôn mặt vẫn không thoát khỏi tà khí rùng mình được.

Vì Hàn Dương đồng ý chịu mặc với cô nên Mạnh Ái rất vui, cứ cười toe toét nãy giờ. Cả hai nắm tay nhau đi trên phố, ai cũng ngoái đầu lại nhìn. Một chàng trai lạnh lùng đi bên cạnh một tiểu bạch thỏ trông rất đẹp đôi.

- Hai vị có muốn chụp một tấm ảnh kỉ niệm không ạ? _ Một người đàn ông trạc 50 tuổi cầm một chiếc máy ảnh tiến gần lại anh và cô hỏi.

- Được. _ Anh thấy Mạnh Ái nhìn mình với vẻ mong chờ tjif liền đồng ý.

Sau đó cả hai đứng sát vào nhau chụp hình, nhìn Mạnh Ái vui vẻ như vậy, tâm tình của anh rất tốt, trên môi liền vẽ ra một nụ cười mỉm. Đúng lúc đó cũng là bác thợ ảnh chụp.

" Tách "

- Được được, rất đẹp _ Vừa chụp xong cũng là lúc ảnh được in ra, cầm tấm ảnh trên tay, bác thợ ảnh không khỏi xuýt xoa, đúng là trai tài gái sắc.

Anh và cô tiếp tục đi tới một địa danh khác ở Rome - Italia. Đây là một trong những đài phun nước tên Trevi rất nổi tiếng vì độ tráng lệ của chính nó.

Mạnh Ái khi tới nơi không khỏi bất ngờ, quả thật còn đẹp gấp mấy lần so với trong ảnh.

Italia có rất nhiều công trình kiến trúc điêu khắc độc đáo, trong đó đài phun nước Trevi là công trình điêu khắc tráng lệ nhất, thu hút nhiều khách tham quan du lịch nhất. Các bức tượng thần Neptune, thần Tritons, cá ngựa, thiếu nữ,…được chạm khắc tinh xảo từ đá vôi và đá cẩm thạch Carrara chính là điểm nhấn cuốn hút của địa danh đáng đến nhất khi du lịch Rome, Italia này.

Ở đây điều khiến thu hút du khách tới tham quan nhất là cầu may mắn, tình yêu, sức khỏe,... Mạnh Ái có vẻ khá tin chuyện này, nên lập tức lấy tiền thẩy vào đài phun nước, sau đó chấp tay cầu nguyện.

" Con không cần biệt thự, lâu đài xa hoa hay kim cương. Thứ con cần chỉ là được sống bên Hàn Dương suốt đời. Dù có bao nhiêu xảy ra trong tương lai con cũng không quan tâm, sẽ cùng nhau nắm tay mà vượt qua mọi thứ. " - Suy nghĩ của Mạnh Ái.

Hàn Dương thấy cô mỉm cười thì trong lòng cũng vui lây.

Đi tham quan vòng quanh đây, Mạnh Ái bị thu hút bởi một đám người vây quanh một cụ bà ở phía bên kia. Nghe mọi người nói cụ bà này bán vòng tình duyên, sau đó có thể nói đúng được số phận sau này của họ.

Mạnh Ái nắm tay Hàn Dương chen chúc một hồi cũng qua được đám đông, cô ấn tượng với một đôi vòng màu đỏ được thêu bằng chỉ bảng to, ngay chính giữa có đính một trái tim nhỏ nhỏ, dù đơn giản nhưng lại rất đẹp mắt.

- Bà ơi, cháu lấy đôi này. _ Mạnh Ái chỉ đúng đôi vòng đó, cô nhất định sẽ mua cho anh và cô.

- Được, hai đứa đeo vào đi. _ Sau khi đeo xong và trả tiền đầy đủ, Mạnh Ái năn nỉ lắm anh mới chịu đeo vào.

Cụ bà nãy giờ nheo mắt nhìn chằm chằm hai người cuối cùng cũng lên tiếng.

- Hãy nhớ cho kĩ, khi một trong hai chiếc vòng hai đứa đeo rớt xuống, đó là lúc tình yêu của hai con xảy ra biến cố nghiêm trọng. Nhưng theo ta thấy, hai đứa chắc chắn sẽ quay lại với nhau, chỉ là không biết bao lâu mới gặp lại được, 5 năm, 10 năm, có thể cũng là nhiều hơn.

Mạnh Ái nghe vậy lòng hơi bất an nhưng chưa gì đã bị anh kéo đi ra khỏi chỗ đó, trở về khách sạn sau một ngày dài.

Nằm xuống ôm nhau ngủ, Mạnh Ái chợt lên tiếng nói về lời nói hồi chiều của cụ bà.

- Anh nghĩ chúng ta có như vậy không?

- Đừng nghĩ lung tung, em ngủ đi. _ Không nhận được câu nói mong muốn, Mạnh Ái có hơi nhoi nhói nhưng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,482
Posts: 97394
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 38: Gặp lại người cũ

Những ngày hôm sau, Hàn

Dương đều dẫn cô đi chơi ở những địa điểm khác nữa.

Sau khi đi Trevi, cô và anh đi chơi ở một hòn đảo sặc sỡ khác, đó là Burano, hòn đảo của những người đam mê màu sắc và hội họa. Ở đó được 3 ngày, cô lại được anh đưa tới Puglia, thiên đường nghỉ dưỡng ở Italia, ở đó thật sự rất thoải mái, khung cảnh và khí hậu rất ổn, làm người ta có cảm giác thật thoải mái khi ở đây.

Hết 2 tuần du hí ở Italia, anh và cô cùng nhau trở về, tuy có hơi tiếc nhưng chơi như vậy vẫn là đủ rồi.

3 tháng sau.

Hôm nay Hàn Dương đi kí hợp đồng với một tập đoàn lớn nên có thể về trễ, anh đã dặn cô ở nhà nghỉ ngơi sớm.

Sau khi kí hợp đồng thành công, anh lên xe về cũng đã hơn 9 giờ, vì Hàn Đại có việc nên hôm nay đích thân anh tự lái xe về.

Suốt dọc đường đi, khúc cua ngay bar Thiên Hàn, anh nhìn thấy cỡ 4-5 tên đàn ông đang đánh túi bụi vào một cô gái, lúc đó không hiểu sao cảm giác của anh rất lâng lâng, khó chịu.

Định bỏ mặt làm ngơ nhưng vì thấy bứt rứt nên Hàn Dương quyết định dừng xe lại bước xuống.

- Dừng lại! _ Giọng nói băng lãnh của anh thu hút những gã bặm trợn kia.

- Khôn hồn thì biến đi, đừng ở đây lo chuyện của tụi tao nhóc con. _ Đầu anh chảy hắc tuyến xuống khi nghe thằng kia gọi mình là nhóc con, đúng là thiếu hiểu biết.

- 4 thằng đàn ông hùa đánh 1 cô gái, tụi bây không thấy nhục nhã?

- Mẹ kiếp, thằng chó. _ Một tên trong đám đó xông lên quýnh anh, nhưng không dễ gì mà đánh được. Hàn Dương chụp được tay hắn, quay vòng đã nghe tiếng " rắc rắc ".

Những tên kia thấy vậy đều có chút sợ hãi, lúc này, một đứa trong đám nãy giờ đứng bên trong tự nhiên quỳ xuống.

- Hàn Ca Ca, em biết lỗi rồi, tha cho tụi em, tụi em có mắt như mù vậy.

Hành động và lời nói của tên đó vô tình lọt vào tai những đứa còn lại, chúng tự động quỳ lạy van xin. Ai mà không biết Hàn Ca Ca chính là thủ lĩnh của bang Thiên Hàn chứ, thật đáng sợ.

- 5 giây? _ Chỉ câu nói đó, bọn chúng đều chạy thục mạng thật xa, có chết cũng không dám quay đầu hay lùi lại dù chỉ 1 bước đâu, đó gọi là nộp mạng cho hổ đó.

Anh từ từ tiến lại cô gái ngồi run sợ ở đó, đưa tay khều khều: " Cô ơi, bọn chúng đi rồi. "

Cái lúc mà người con gái đó ngẩng đầu lên, Hàn Dương như bị mất hồn, cả người tê liệt, sững sờ nhìn người con gái trước mặt. Cô gái ấy cũng ngạc nhiên không kém..

- Minh.. Ngọc, là em thật sao? _ Môi anh mấp máy vài cái, khó khăn nói.

- Hàn Dương..

- Sao em ra nông nỗi này? Hắn ta làm gì em? Sực nhớ ra, không phải Minh Ngọc là vợ của tên khốn nạn kia sao?

- Dương, anh ta đánh đập, hành hạ em, coi em như một con chó, khó khăn lắm mới về được đây thì bị chúng truy đuổi. Minh Ngọc bắt đầu khóc lớn lên, cả người run rẩy.

- Em..đừng khóc nữa, anh đưa em về nhà anh. Nói rồi, anh cởi áo vest ngoài ra, khoác lên cho Minh Ngọc, sau đó cẩn thận dìu cô ta ra xe.

Hàn Dương không chở cô ta về nhà mà anh với cô đang ở, đây là một biệt thự khác, cũng là của anh nhưng anh ít khi lui tới đây, cả Mạnh Ái cũng không biết được nữa.

Cẩn thận dìu cô ta vào nhà, rồi đưa lên phòng, còn dặn dò người hầu phải chăm sóc kĩ càng nữa. Đợi đến khi cô ta ngủ lim dim, anh định đi về vì đã quá trễ thì thấy Minh Ngọc nắm tay mình lại, cơ thể rất nóng, mồ hôi nhễ nhại trên trán. Thì ra Minh Ngọc bị sốt, anh quýnh quáng gọi bác sĩ tới, chăm sóc cô ta cả đêm rồi ngủ quên ở đó bỏ mặc Mạnh Ái ở nhà một mình.

Ánh nắng chiếu vào căn phòng, Minh Ngọc tỉnh dậy, thấy Hàm Dương ngủ quên trên tay mình, miệng nhếch lên cười, thì ra anh vẫn còn yêu mình. Không ngờ lại hời đến thế, có vợ sao? Vậy thì đập chậu thôi. Suy nghĩ điên rồ đó xuất hiện trong đầu của ả.

Mạnh Ái tỉnh dậy thấy Hàn Dương không về liền lo lắng, lấy điện thoại ra gọi lại cho anh.

- Dương, sao đêm qua anh không về?

- Còn nhiều việc nên hôm qua anh không về, em đừng lo quá.

- Em biết rồi, anh nhớ chăm sóc bản thân đó.

- Được.

Đây là lần đầu anh nói dối cô, anh đang ngồi ăn sáng với Minh Ngọc, còn tối hôm qua là ở lại chăm sóc cho cô ta chứ không phải làm việc.

- Dương, ai vậy? _ Cô ta biết là cô nhưng vẫn vờ hỏi.

- Vợ anh. _ Hàn Dương nhàn nhạt nói ra hai từ.

- Anh có vợ rồi ư?

Hàn Dương gật đầu xác nhận, sau khi ăn sáng xong, anh liền đi tới tập đoàn. Trước khi đi anh có dặn Minh Ngọc cứ ở lại đây, có gì thì gọi anh. Đầu óc anh bây giờ rất rối, Minh Ngọc hay Mạnh Ái, ai là người thật sự anh yêu?

Đến tập đoàn, anh liền sai Hàn Lục đi mua một bộ đồ mới, anh sợ Mạnh Ái sẽ biết trên cơ thể anh có mùi lạ.
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,482
Posts: 97394
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 39: Kết hôn sao?

Suốt cả ngày hôm đó, Hàn Dương không thể tập trung làm việc được, mọi chuyện đều giao hết cho Hàn Lục và Hàn Đại. Còn anh thì về sớm, ghé một cửa tiệm gần đó mua ít đồ ăn rồi chạy qua căn biệt thự mà Minh Ngọc đang ở.

Cửa nhà không khóa lại không thấy một bóng người nào cả, Hàn Dương hơi thắc mắc rồi đi lên phòng kiểm tra. Hóa ra là Minh Ngọc ở đây, cô ta trốn trong một góc tối ngồi khóc.

- Minh Ngọc, đã xảy ra chuyện gì? _ Ả ta thấy anh liền nhào tới ôm chặt khiến anh đơ ra vài giây, có thể cảm nhận được cơ thể của Minh Ngọc đang run lên từng hồi.

- Dương, em mơ thấy chuyện cũ, anh ta thật sự rất độc ác, không phải là con người.

- Đừng khóc nữa, không phải anh ở đây sao? _ Anh nhẹ giọng khuyên nhủ, nghe vậy ả ta mới chịu buông ra.

- Đi xuống ăn, anh có mua đồ ăn cho em.

Ngồi ăn với nhau, không khí có hơi gượng gạo.

- Dương, chuyện cũ anh còn giận không? _ Minh Ngọc thở dài một hơi nói.

- Không, có gì sao?

- Dù anh không giận em vẫn phải xin lỗi vì lừa dối anh. Chẳng qua lúc đó mẹ em bệnh nặng, cần tiền chữa trị nhưng em lại không có, nên đành theo hắn ta. Bản thân em không giữ được tình yêu của mình cho dù lúc đó em rất yêu anh. _ Minh Ngọc bắt đầu lại khóc, nhưng lần này lại khóc lớn hơn.

Còn anh là đang rất bàng hoàng, Minh Ngọc rời xa anh là có lí do sao? Bây giờ làm thế nào đây?

- Dương, ta có thể.... quay lại được không? Em vẫn còn rất yêu anh.

Thấy anh im lặng không nói gì, Minh Ngọc liền đòi hỏi muốn quay lại, tiếng khóc ngày càng lớn hơn. Trong một phút bốc đồng, Hàn Dương không hiểu suy nghĩ gì mà lại nói " Được ", trong đầu anh chỉ quan tâm tới Minh Ngọc, lúc này anh chỉ biết người con gái trước mặt là người anh rất yêu, anh đã chờ đợi bao lâu nay.

- Thật cảm ơn anh, Dương, em yêu anh. Chúng ta sẽ kết hôn chứ? Hai ta để lầm lỡ nhau quá lâu rồi.

- Ừ. _ Hàn Dương gật đầu đồng ý khi Minh Ngọc đề cập tới chuyện kết hôn, nhưng anh không nhớ rằng vợ anh là Mạnh Ái hay sao?

Đến chiều tối, Hàn Dương mới về nhà với Mạnh Ái.

- Ông xã, anh về rồi. _ Cô ôm tay anh khư khư, nhưng anh chỉ gật đầu thôi.

- Anh có mệt lắm không? Em làm đồ ăn cho anh nhé? _ Cô luyên thuyên bên tai anh đủ thứ, vì cô lo lắng cho anh.

- Em để anh yên xíu, được không? _ Hàn Dương hơi lớn giọng, gạt tay cô ra rồi đi lên phòng làm việc, đóng cửa lại rất mạnh. Cô bị anh lớn tiếng la như vậy có chút giật mình, đôi mắt chứa một ngấn nước.

- Tiểu thư, cô đừng buồn. _ Bác Trần lo lắng đi ra nhìn cô. Nghe bà an ủi, cô liền ủy khuất mà khóc, cô chỉ quan tâm cho anh thôi mà?

Hàn Dương không ăn Mạnh Ái cũng bỏ ăn rồi trốn trên phòng khóc một mình. Tối nay anh cũng không thèm về phòng ngủ, Mạnh Ái vì thế lại buồn hơn, khóc tới sưng mắt rồi thiu thiu mà ngủ quên.

10 giờ đêm.

Hàn Dương lái chiếc Bugatti chạy băng băng trên đường, lúc đi lên lầu, có nhìn lại thấy mắt cô ngấn nước, lại cảm thấy đau lòng và có lỗi. Hiện tại không biết làm sao, anh liền gọi Kha Đức và Tử Hy tới bar Thiên Hàn.

Tiếng nhạc xập xình có phần khiến tâm trạng Hàn Dương giãn ra. Bước vào gian phòng V.I.P, Tử Hy và Kha Đức đã ngồi đợi sẵn ở đó vì hồi nãy nghe điện thoại của Hàn Dương.

- Mẹ kiếp, có chuyện gì mà cậu gọi ra gấp như vậy? _ Tử Hy lên tiếng bực bội.

Hàn Dương không nói gì, chỉ im lặng ngồi xuống, nâng ly rượu lên uống một ngụm. Đây là loại rượu mạnh, uống rất rát ở cổ họng, nó như cuộc đời của anh bây giờ vậy.

- Hàn Dương, nghe nói Minh Ngọc đã về. _ Kha Đức nãy giờ im lặng cũng lên tiếng nói.

- Biết, ở chỗ mình. _ Câu nói của anh làm hai người bạn chí cốt tròn xoe mắt nhìn.

- Cái gì? Cậu đừng giỡn, vậy Mạnh Ái thì sao? Cậu có biết suy nghĩ không vậy? _ Tử Hy có hơi kích động lớn tiếng. Tử Hy với Lục Chấn Hào ( Anh của Mạnh Ái) là bạn thân, trước khi đi ra nước ngoài để làm việc, có nhờ Tử Hy trông chừng Mạnh Ái dùm.

- Tháng sau, hoặc 2 tháng nữa, tớ và Minh Ngọc sẽ kết hôn. _ Hàn Dương nói ra lời này, trong lòng có chút đau xót, nhưng anh đã lỡ hứa với Minh Ngọc rồi, chả phải anh vẫn còn yêu cô ta sao?

" Xoảng " - Con mẹ nó Hàn Dương, cậu đi chết đi, cậu thấy Mạnh Ái vì cậu mà làm bao nhiêu điều không? Chỉ vì con ả đó mà cậu bỏ Mạnh Ái có đáng không, trong khi chính ả là người bỏ mặc cậu đi.

Tử Hy tức giận đập vỡ cái ly thủy tinh mình đang cầm. Tại sao hả? Một phần là anh đã lỡ hứa với Chấn Hào, còn một phần là anh thấy Mạnh Ái quá tốt đi, nếu Hàn Dương làm vậy quả là vô tình. Sau đó Tử Hy vùng vằn bỏ đi, Kha Đức thấy vậy cũng bỏ đi theo, trước khi đi còn nói: " Cậu là người biết suy nghĩ mà, suy nghĩ kĩ đi rồi hãy quyết định, đừng để sau này hối hận? "

Chỉ còn Hàn Dương ngồi đó suy nghĩ. Anh nhận là anh rất yêu Minh Ngọc, mấy năm chờ đợi người con gái ấy về, bây giờ thì về rồi, nhưng anh cũng yêu Mạnh Ái, anh là nhầm tưởng Mạnh Ái là thế thân của Minh Ngọc hay sao?
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,482
Posts: 97394
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 40: Hẹn gặp

Ngày hôm sau.

Mạnh Ái đang ngồi trên phòng nhâm nhi tách trà nóng ngoài ban công thì điện thoại reo lên, là số máy lạ. Cô chần chừ không muốn bắt, nhưng xong lại cầm máy lên nghe.

- Xin chào, cho hỏi ai vậy?

- Cô có phải là Mạnh Ái không? _ Đầu dây kia phát ra một giọng phụ nữ, nghe ngọt ngào lắm.

- Là tôi, cho hỏi cô là?

- Tôi là Minh Ngọc, cô đang ngồi ở quán Last Dance, mong cô tới tôi có chuyện muốn nói.

Sau đó liền cúp máy ngang xương, Mạnh Ái đang lục lọi lại trí nhớ xem mình có quen ai tên là Minh Ngọc hay không? Minh Ngọc.. Minh Ngọc.. Không phải tên của người yêu cũ Hàn Dương sao? Tại sao lại biết số điện thoại của cô? Dù thắc mắc nhưng Mạnh Ái cũng thay đồ rồi đi, chân cầu thang đi xuống tới phòng khách có rất nhiều điếu cigar hút xong, cô chắc chắn đêm qua anh đã hút rất nhiều, liền thở dài một hơi.

Mạnh Ái bước vào quán cà phê Last Dance, Từ Khang không còn làm nhân viên ở đây nữa mà đã về nước phụ ba mình.

Ngay chính tại cái bàn cô và Kiều Ny hay ngồi, có một người phụ nữ đang ngồi ở đó vẫy tay với cô, nên Mạnh Ái nghi chắc đó là Minh Ngọc nên bước lại.

- Xin chào, cô có phải Minh Ngọc? _ Với người lạ, Mạnh Ái khá lạnh lùng vì chưa quen biết.

- Đúng, mời cô ngồi. _ Ả ta lịch sự một tiếng. Sau khi phục vụ mang đồ uống lại, ả ta nhìn chằm chằm nãy giờ mới lên tiếng: " Quả thật Hàn Dương rất yêu tôi, ngay cả vợ của anh ấy cũng hao hao giống tôi nữa. "

Lời nói như sét đánh ngang tai cô, nhưng cô không để lộ sự ngạc nhiên mà vẫn điềm tĩnh.

- Yêu cô? Nực cười, anh ấy và tôi chả phải đang rất mặn nồng hay sao. Người cũ cái gì cũng cũ hết, cô nghe qua câu này chưa?

Ả ta nghe xong vẻ mặt khá bất ngờ vì tài ăn nói của cô.

- 5 năm qua tôi không thể ở bên anh ấy vì tôi có lí do, không phải Hàn Dương luôn yêu tôi sao? Cô chỉ là tạm bợ, nếu không tin cô có thể nghe cái này.

Minh Ngọc lấy từ trong túi xách ra một chiếc máy ghi âm nhỏ, sau đó bật lên đúng đoạn mà Hàn Dương đồng ý quay lại, rồi còn sẽ kết hôn. Nghe xong, Mạnh Ái sững người một chút, rồi nhếch môi nói: " Qua một đoạn ghi âm có thể chứng minh được hay sao? "

- Cô không tin? Được, tôi với cô cược với nhau, xem Hàn Dương về bên ai. _ Ả ta đắc chí nhìn cô nói với giọng đầy khiêu khích.

Mạnh Ái sau khi nghe được đoạn ghi âm đó thì trên đường về nhà luôn nghĩ tới nó, thật sự cô không tin nổi. Cô tự nhốt mình trong phòng mà suy nghĩ, rồi lại khóc.

Rõ ràng cô và anh vẫn còn hạnh phúc, chỉ có hôm qua thôi.. Ngẫm nghĩ lại mấy hôm nay anh rất lạnh lùng, không như trước nữa, có phải vì chuyện này?

Còn cả vụ " cá cược " nữa, như thế là sao? Không biết cô ta sẽ làm gì, nhưng cô chắc chắn sẽ cố gắng kéo anh về lại.

Để thực hiện điều đó, Mạnh Ái lau đi nước mắt, đứng dậy lấy lại tinh thần đi siêu thị, hôm nay cô sẽ tổ chức một bữa tiệc nhỏ.

Chiếc xe lăn bánh tới siêu thị thực phẩm, tự tay cô lựa mọi thứ thật kĩ càng. Sau đó về nhà, Mạnh Ái mang tạp dề vào bắt đầu nấu nướng, cô sẽ nấu những món mà anh thích ăn nhất.

Quản gia Trần có đòi giúp một tay nhưng Mạnh Ái khăng khăng không chịu nên bà đành thôi, ngẫm lại thiếu gia thật có phước khi cưới được tiểu thư Mạnh Ái đây.

Mọi thứ được chuẩn bị rất công phu dưới bàn tay của cô. Xong xuôi tất cả mọi thứ cũng là 5 giờ 30 phút, Mạnh Ái nhanh chóng lên lầu tắm rửa một xíu rồi ngồi xuống đợi anh về.

Nhưng đợi mãi anh vẫn chưa về, đã hơn 7 giờ rồi, Mạnh Ái liền lấy điện thoại bấm số gọi cho anh.

- Mạnh Ái, có chuyện gì? _ Ngữ điệu của anh không ngọt cũng không lạnh cất lên, nhưng đó giờ anh toàn gọi cô là Ái Nhi, có bao giờ gọi là Mạnh Ái đâu?

- À, em có làm một buổi tiệc nhỏ, đang đợi anh về.

-...ừm anh xin lỗi nhé, tập đoàn hôm nay nhiều việc nên tăng ca.

- Ra vậy, không sao, anh nhớ giữ sức khỏe..

Mạnh Ái thở dài một hơi, thật không đúng lúc, cô đành gọi người làm và quản gia Trần vào ăn chung nhưng chỉ gắp được vài đũa thì cô đã bỏ xuống không ăn nữa. Tự suy nghĩ trong đầu rằng " Chắc Hàn Dương tăng ca thật, không sao không sao đâu. "

Ở một nơi nào đó.

Minh Ngọc và Hàn Dương đang ngồi ăn cùng nhau ở nhà hàng sang trọng Zutter.

Cả hai cười đùa rất vui vẻ trong khi còn một người ở nhà rất đau lòng sao??
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,482
Posts: 97394
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 41: Mang thai + sự cố

Đêm.

Mạnh Ái ngồi ngoài ban công nhìn bầu trời tối tăm kia. Có phải cuộc đời của cô cũng đang đi vào bóng tối như vậy hay không? Những cơn gió khuya phảng phất qua khiến cả người cô hơi run lên, nhưng không sao, làm gì có nơi nào lạnh giá đau lòng như tim cô bây giờ chứ nhỉ? Lúc gặp Minh Ngọc, cô ta hết hồn 1 phần thì cô hết hồn 10 phần, vì cô ta trông rất giống bản thân mình.

Có khi nào bản thân mình là bản sao, là thế thân mà Hàn Dương ngộ nhận hay không? Càng nghĩ cô càng rối bời, nước mắt không tự chủ mà thi nhau rơi ướt đẫm khuôn mặt.

Sáng hôm sau.

Cô vì hôm qua khóc nhiều nên hôm nay khá mệt, cả thân thể như muốn rã rời cả ra.

Nhìn cả bàn mà quản gia Trần tốt bụng làm cho nhưng cô không thể nuốt nổi. Nhưng không muốn phụ lòng bà ấy, cô đành chịu ngồi ăn.

Muỗng cơm chưa kịp đưa vào miệng là cô đã thấy Hàn Dương về, cả người như được tiếp thêm sức sống, vui cười lại ôm anh.

- Ông xã anh về rồi, có mệt không? _ Cô ôm anh nhưng có vẻ anh muốn né?

- Anh lên tắm một chút.

- Được, anh có muốn ăn gì không?

- Không, anh đến tập đoàn luôn. _ Sự lạnh nhạt của anh ngày càng thể hiện rõ ràng hơn, Mạnh Ái lòng đau không tài nào nói nổi. Ban nãy, lúc ôm anh, cô cũng có nghe mùi hương nước hoa khác khá nồng nặc trên áo sơ mi của anh, chắc chắn đó không phải mùi của cô. Nhưng cô vẫn tuyệt đối tin tưởng anh, đơn giản, Hàn Dương là chồng của cô.

Sau khi tắm xong, Hàn Dương nhanh chóng lên xe tới tập đoàn không nói một lời nào. Quản gia Trần thấy vậy khuyên cô đừng buồn nữa mà vào nhà ăn sáng đi, nhìn cô nhợt nhạt quá rồi.

Trên bàn là món cháo cá ngừ mà Mạnh Ái hay ăn vào buổi sáng, nhưng vừa nghe mùi, cô liền cảm thấy cơ thể khó chịu muốn ói nên chạy thẳng vào nhà vệ sinh. Bà thấy vậy cũng vội vàng chạy theo.

- Ái Nhi, thân thể con sao vậy? Cháo cá ngừ không phải món con thích hay sao? _ Bà vừa vuốt vuốt lưng cô vừa nói.

- Con không biết, chỉ biết rất khó chịu thôi.

- Không phải là... con đã có đấy chứ? _ Bà là bậc lão làng, có thể cũng rành những chuyện này.

- Con..con, xíu nữa sẽ đi khám. _ Mạnh Ái cũng hơi nghi ngờ mình đã mang thai, nhưng đây không phải là lúc thích hợp.

Bệnh viện Stardom.

Mạnh Ái lúc nãy vào thấy khá đông nên định đi về, nhưng lại gặp được Tử Quang nên cô được vào khám nhanh hơn.

" Chúc mừng, chị mang thai được 6 tuần rồi. Nhưng cơ thể khá yếu, chị cần bồi bổ nhiều một chút. "

Lời nói của bác sĩ cứ vang vẳng quanh tai cô, Mạnh Ái vừa mừng nhưng vừa lo.

" Bảo bối nhỏ, chào mừng con đến với thế giới này, đến với mami. Nhưng không biết cha có chấp nhận con không nữa? "

Suy nghĩ vu vơ, Mạnh Ái không biết bản thân lúc nào đang đi qua đường, khi một chiếc xe định lao tới thì có một lực kéo tay cô thật mạnh lại. Mạnh Ái vì mất đà nên ôm chặt người đã cứu mình.

- Cô có sao không?

- À..à tôi không sao, cảm ơn anh rất nhiều. _ Mạnh Ái cúi đầu cảm ơn người đã cứu mình.

- Mạnh Ái, cô không nhớ tôi?

- Anh..anh là Hà Chí Phong? _ Cô hơi ngờ vực hỏi lại.

- Thật may vì cô còn nhớ. _ Chí Phong cười cười gãi đầu, anh không ngờ lại được gặp cô ở đây sau lần tiệc nhậm chức ở thành phố B.

- Sao anh ở đây?

- Tôi có công việc ở đây, nhưng nhờ vậy mới cứu được cô đó, nghĩ chuyện gì mà trầm tư quá vậy? _ Chí Phong có phần hơi lo lắng cho cô.

- À à không có gì đâu, cảm ơn anh vì hồi nãy nha. Tôi có việc đi trước. _ Mạnh Ái vội chào rồi đi trước, để lại ai kia với khuôn mặt tiếc nuối.

Những hành động nãy giờ của cô và Chí Phong đều được chụp lại bởi một người đứng trong góc tối kia. Đương nhiên điều này không một ai biết.

Mạnh Ái cuối cùng cũng về tới nhà an toàn, nhưng kì lạ xe Hàn Dương cũng đang đậu ở nhà.

- Đi đâu mới về? _ Hàn Dương ngồi chiễm chệ ở ghế sofa ở phòng khách.

- Em đi công việc. Sao anh về sớm vậy?

- Công việc của cô là đi ôm người khác ở ngoài đường như vậy sao? Cô coi tôi là cái thá gì? _ Anh vung tay ném ra một sấp ảnh, Mạnh Ái cúi xuống xem thì là ảnh ban nãy mà Hà Chí Phong cứu cô.

- Dương, không phải như vậy, anh..nghe em giải thích có được không? _ Bị anh quát, Mạnh Ái sợ sệt đến nỗi nước mắt chảy ra.

- Bằng chứng như vậy, cô còn muốn nói gì? Con đàn bà tiện tì. _ Sự tức giận lên tới tột độ nên anh rất lớn tiếng quát nạt cô.

Mạnh Ái nước mắt chảy rất nhiều, khụy xuống nắm chân anh mà thanh minh cho bản thân, nhưng lại bị anh vung tay táng một cái thật đau vào mặt rồi lạnh lùng bỏ đi. Mạnh Ái muốn khóc cũng không còn sức, liền ngất xĩu tại đó. Tất cả người làm thấy vậy đều hoảng hồn chạy lại đỡ cô.

Kết thúc rồi sao? Hàn Dương, tại sao lại không tin em chứ?
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,482
Posts: 97394
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 42: Đau lòng

Sau ngày hôm đó.

Kha Đức không thể nào liên lạc được với Kiều Ny. Gọi điện thì khóa máy, nhắn tin chả có hồi âm nên anh cảm thấy rất rối.

Tới tận 1 tháng sau, Kha Đức không thể chịu nổi nữa, Kiều Ny biến mất khỏi đây như vậy đối với cậu là một sự dày vò rất lớn. Người con gái luôn theo đuổi anh, đi cùng anh tới tập đoàn mỗi ngày, lúc nào cũng nhắn tin làm phiền anh đâu rồi?

Thiếu vắng nhỏ cậu thật sự không chịu nổi. Đúng thật, Kha Đức lỡ yêu nhỏ mất rồi, nhưng bây giờ biết kiếm ở đâu?

Kha Đức liền hẹn gặp Mạnh Ái để hỏi, cậu biết rõ Mạnh Ái rất thân với Kiều Ny.

Quán cà phê Last Dance.

Kha Đức đã ngồi chờ sẵn ở đó từ lúc nào, Mạnh Ái thì gần đúng giờ mới tới.

- Anh hẹn em ra đây có chuyện gì không? _ Mạnh Ái biết rõ Kha Đức sẽ hẹn mình ra hỏi chuyện của nhỏ nên trực tiếp vô thẳng vấn đề.

- Anh muốn hỏi em có gặp Kiều Ny không? _ Kha Đức hơi ngại khi hỏi như vậy, nhưng vì nhỏ cậu sẽ làm hết.

- Anh đừng tìm Ny Ny nữa, hạnh phúc trong tầm tay mà do anh không giữ thôi.

- Anh xin em, là anh có lỗi với cô ấy. Anh rất cần Kiều Ny.. Xin em làm ơn chỉ cho anh.

Mạnh Ái thở dài, thật ra một tuần trước Kiều Ny nhỏ có đến tìm cô nói mọi chuyện.

- Mạnh Ái, mình có thai rồi.

- Cậu nói cái gì? Làm sao mà có thai được? Là của ai? _ Cô rất bất ngờ khi nhỏ nói rằng mình có thai.

- Là Kha Đức. _ Sau đó Kiều Ny ngồi thuật lại mọi chuyện cho Mạnh Ái nghe, cô cũng chỉ biết thở dài khi nghe như vậy.

- Cậu định như thế nào đây? Sao không nói cho anh ấy biết?

- Tớ sẽ sang Anh rồi một mình nuôi lớn con, xin cậu đừng cho ai biết. Đừng làm đảo lộn cuộc sống của anh ấy.

Kiều Ny nói với giọng nghèn nghẹn ở cổ họng, khỏi nói cô cũng biết nhỏ đang khóc. Vì vậy cô đành hứa với nhỏ.

- Nhưng nếu giúp cho anh, Kiều Ny có một lần nữa đau khổ hay không? _ Mạnh Ái nheo mắt nhìn Kha Đức, là bạn thân đương nhiên cô cũng rất mong nhỏ có một bờ vai vững chắc ở bên mình.

- Anh thề, không bao giờ có thêm lần nào anh làm Kiều Ny đau lòng nữa. _ Kha Đức đưa tay lên trời thề thốt, nhìn bộ dạng trông rất khẩn trương khiến Mạnh Ái bật cười.

- Được, em chỉ giúp anh lần này thôi đấy, Kiều Ny ở bên Anh.

- Thật cảm ơn em, anh đi trước. _ Nghe được câu trả lời vừa ý, cậu vội vội vàng vàng cảm ơn rồi rời đi.

" Kiều Ny, cậu nhất định phải hạnh phúc. " _ Mạnh Ái đó mỉm cười, cô thật mong chờ cái kết tốt đẹp sẽ tới với hai người họ.

Tối hôm đó.

Kha Đức soạn đồ rồi lên đường đi Anh gấp, cậu thật sự rất nhớ Kiều Ny.

Mãi cho tới sáng máy bay mới tới nơi, không nghỉ ngơi hay ăn uống gì, Kha Đức đã kêu người chở mình tới nhà mà Kiều Ny đang ở đó.

Vì nằm xa trung tâm thành phố nên mãi trưa Kha Đức mới tới nơi, chỗ Kiều Ny ở là một ngôi nhà màu xanh dương, phía trước có một vườn hoa tulip rất rộng. Mà khoan, người con gái đang tưới cây đó, là Kiều Ny đúng không? Nhìn từ xa có thể thấy cô đang mặc một chiếc đầm màu trắng dài được điểm nhấn là rất nhiều bông hoa, nhỏ còn khoác thêm chiếc áo len mỏng bên ngoài. Dù tính tình hay nghịch ngợm nhưng chung quy nhìn lại khi Kiều Ny ăn mặc như vậy thật xinh đẹp.

" Tíng toong " _ Kha Đức lấy hết can đảm bước lại nhấn chuông. Kiều Ny đang tưới cây nghe vậy cũng lần bước ra mà mở cửa.

Vì căn nhà được thiết kế rất lạ, bên hông hàng rào lại rất lùn, người bên ngoài có thể thấy được bên trong còn phía cửa thì lại cao nên Kiều Ny không thể thấy được.

Nhỏ vừa mở cửa ra thì hết hồn, lắp bắp nói: " Anh..anh sao lại ở đây, đi về đi. "

Kiều Ny vội đóng cửa lại nhưng đã bị Kha Đức chặn ngang.

- Kiều Ny, anh xin lỗi, em tha lỗi cho anh đi, xin em..

- Anh không có lỗi, đi về đi. _ Khác với hồi đó, bây giờ nhỏ cực kì lạnh lùng, lời nói lạnh lùng không kém khiến Kha Đức đau lòng. Cậu quỳ xuống đất, đôi mắt hiện lên rõ sự buồn rầu.

- Kiều Ny, anh xin em, là anh có lỗi, anh không tốt với em, em đánh anh cũng được, hành hạ thế nào anh cũng không kêu than. Em đừng lạnh nhạt với anh, một tháng qua là quá đủ sự dày vò với anh lắm rồi, để anh chăm sóc em có được không?

Khi lời nói cuối cùng dứt ra cũng là lúc giọt nước mắt của Kha Đức rơi xuống, cậu khóc. Cậu đã từng nghĩ sau " cô ấy " cậu chẳng yêu ai nữa nhưng giờ đây cậu lại đi năn nỉ một người con gái khác trở về, sau bao lâu như vậy Kiều Ny là người làm Kha Đức sợ mất tới như vậy.

Kiều Ny cũng không tin được Kha Đức làm như vậy, liền mủi lòng thụp xuống khóc nức nở. Chính bản thân mình theo đuổi Kha Đức trước mà, một câu hai câu nói giận chả là cái gì hết.

- Anh đáng ghét, tại sao lúc đầu lại cự tuyệt như vậy. _ Kiều Ny vừa khóc vừa đánh vào người Kha Đức vài cái.

- Được được anh sai, em đừng khóc được không? Mỗi giọt nước mắt của em rơi xuống là lòng anh đau không nào nói nổi.

Cứ thế mà hai người hòa nhau, chỉ còn việc dỗ Kiều Ny nín khóc nữa thôi. Sau một hồi lâu, Kiều Ny rốt cuộc cũng nín khóc, lên tiếng nói: " Kha Đức, em xin lỗi, tình yêu của em không dành trọn vẹn cho anh nữa. "

Một câu nói như cả ngàn con dao đâm vào tim cậu, vẻ mặt bàng hoàng càng ngày càng tối của cậu khiến nhỏ bật cười.

- Đừng nói anh nghĩ linh tinh nhé? Em phải dành tình yêu cho con của tụi mình nữa chứ. _ Kiều Ny cầm tay Kha Đức để lên bụng đang có một sinh linh bé bỏng ở bên trong, vui cười nói.

- Em.. em nói cái.. gì? Con..con của tụi mình? Anh được làm ba rồi sao?

Kiều Ny gật đầu một cái, Kha Đức quýnh quáng nhảy lên tươi cười như trúng độc đắc 10 tờ vé số, ôm chầm lấy Kiều Ny không ngừng nói: " Ny Ny, cảm ơn em, thật sự cảm ơn em. "

Dụ dỗ mãi Kiều Ny mới chịu quay về thành phố S ở chung với cậu. Qua mấy ngày sau, Kha Đức xin được phép đám cưới, lẹ lẹ rinh Kiều Ny về dinh, như là sợ ai cướp mất vợ của mình vậy.
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,482
Posts: 97394
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 43: Chấn Hào - Gia Thiên

Mạnh Ái được mọi người đưa vào bệnh viện cấp cứu, bác sĩ nói vì cơ thể yếu nên cần bồi dưỡng, không được có chuyện gì làm chấn động tâm lý. Quản gia Trần nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm, lấy điện thoại ra gọi cho Hàn Dương nhưng mãi vẫn không gọi điện được nên đành thôi ý định đó, quay lại chăm sóc cho cô.

Mạnh Ái nằm ở đó, vẻ mặt bơ phờ khiến bà Trần cũng đau lòng, bà vốn coi cô như con gái. Đến xế chiều, Mạnh Ái mới lờ mờ tỉnh dậy, chỉ thấy bên cạnh có quản gia Trần đang ngủ gật, ngoài ra không còn ai, cô lại rớt nước mắt, tay sờ lên bụng mà tủi thân. Hàn Dương thật sự hết yêu thương cô rồi. Mạnh Ái quyết định buông tay..

" Bảo bối, thật xin lỗi vì để con không có cha, đừng buồn nhé. "

Hai hôm sau Mạnh Ái được bác sĩ cho xuất viện, về nhà chỉ cần bồi bổ là ổn. Cô có nghe quản gia Trần nói Hàn Dương không có về nhà, tuy rất đau lòng khi nghe bà nói vậy nhưng cô cũng im im mà tươi cười. Tình cảm chúng ta như vậy là chấm dứt hay sao?

Mạnh Ái ngồi nghỉ ngơi trên sofa một xíu rồi định đi lên lầu thì có điện thoại, là anh hai.

- Anh hai, sao lại gọi cho em? _ Mạnh Ái dù buồn nhưng vẫn không muốn để anh hai biết nên giả giọng vui tươi lấp liếm.

- Anh hai với Gia Thiên đã về nước mấy hôm nay, định qua thăm em đây. ( Mạnh Ái có hai người anh, Lục Chấn Hào và Lục Gia Thiên, mọi người nếu quên có thể xem lại phần giới thiệu nhân vật.)

- Em rất nhớ hai anh nha. Em hơi mệt không về thăm anh hai được, anh với anh ba qua đây được chứ? _ Nghe tin anh hai và anh ba về, cô rất vui, ở nhà hai anh rất cưng chiều cô.

- Được, anh cũng có chuyện muốn nói với em. _ Chấn Hào nói tới đây giọng có hơi trùng xuống, sau đó cúp máy.

30 phút sau.

Mạnh Ái ra đón hai anh vào nhà, nhưng chưa gì vừa thấy hai người lại ôm chầm lấy rồi chực trào nước mắt. Anh hai anh ba luôn cưng chiều cô, quả thật rất nhớ hai người.

- Con bé này, đừng khóc xấu lắm. _ Gia Thiên quẹt nước mắt trên mặt rồi xoa đầu cô.

- Mạnh Ái, có phải em với Hàn Dương xảy ra chuyện? _ Vừa vào nhà ngồi xuống, Chấn Hào liền hỏi thẳng, tính của anh hai cô biết rõ, rất thẳng thắn.

- Không..không có gì đâu, hai anh đừng lo. _ Đụng trúng tim đen, Mạnh Ái có hơi lúng túng.

- Em định giấu hai anh tới bao giờ? _ Gia Thiên hơi nghiêm giọng nói.

Tử Hy và Chấn Hào là bạn thân, trước khi quay về bên kia làm việc Chấn Hào có nhờ Tử Hy nếu Mạnh Ái có chuyện gì nhất định cũng phải nói ra. Vì thế chuyện này Chấn Hào biết, sau đó nói cho Gia Thiên. Hai người về nước cũng vì chuyện này, em gái bé bỏng họ cưng như trứng từ hồi nhỏ dù có gì họ cũng phải bảo vệ nó. Nhưng Chấn Hào có lòng tin ở Hàn Dương nên tạm thời chưa làm lớn việc này.

Mạnh Ái biết mình không giấu được nữa liền nói ra mọi thứ, kể cả việc xảy ra hai hôm trước, bao nhiêu ủy khuất được nói ra, kèm theo đó Mạnh Ái khóc rất nhiều, rồi ôm lấy anh hai và anh ba của mình.

- Ái Nhi em đừng khóc nữa, nếu còn khóc anh chắc chắn sẽ xử lí Hàn Dương. _ Gia Thiên vừa vỗ về cô vừa nói.

- Em muốn li hôn? _ Chấn Hào hiểu tính em gái mình, chắc chắn con bé đã chịu đựng quá nhiều mấy ngày nay. Mạnh Ái run run gật đầu.

- Được, chiều mai anh sang rước em, li hôn càng sớm càng tốt, anh không để em chịu đựng như vậy được.

Phận làm anh, Gia Thiên và Chấn Hào rất yêu thương Mạnh Ái, từ nhỏ đến lớn luôn cưng chiều cũng như chưa lần nào làm cô khóc. Ấy vậy mà cái tên Hàn Dương kia lại như vậy..

Mạnh Ái suốt đêm đó khóc rất nhiều, Hàn Dương cũng không về nhà khiến cô đau lòng nhiều hơn. Quyết định này có thật sự đúng hay không đây?

Mạnh Ái vào xế chiều hôm sau đã thu dọn hết hành lí, cô kí tên vào tờ đơn li hôn rồi đem qua phòng làm việc của anh để.

Mở ngăn kéo ra để tờ đơn vào trong, Mạnh Ái vô tình phát hiện ra có một cuốn sổ màu hồng rất xinh, bản tính tò mò nổi dậy, cô liền mở nó ra đọc.

Trong đó là nhật kí ngày xưa lúc Hàn Dương và Minh Ngọc còn mặn nồng bên nhau, từng câu, lời nói ở trong đó mà chính anh viết ra như một vật nhọn đâm thẳng vào tìm cô. Lật tới giữa trang, có một bức ảnh rơi raz Mạnh Ái nhặt lên, là tấm ảnh Hàn Dương và Minh Ngọc hôn nhau, bên dưới còn viết một dòng chữ: " Minh Ngọc, cả đời này anh chỉ yêu mình em. Không em thì không thể là ai khác. "

Mạnh Ái đứng không vững, có hơi loạng choạng, cô lại khóc. Đã hứa với bản thân là đừng yếu đuối như vậy nữa rồi mà cô không tài nào làm được.
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,482
Posts: 97394
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 44: Kiếm chuyện?

Mạnh Ái cố chấn tĩnh lại, để lại cuốn sổ ở vị trí cũ, sau đó quẹt nước mắt bước ra ngoài. Định kéo vali ra ngoài thì thấy Minh Ngọc đứng ở đó, cô ta mở giọng chua ngoa nói: " Cuối cùng Hàn Dương cũng về bên tôi, cô nên đi càng sớm càng tốt thì hơn. "

- Tôi có đi hay không thì có liên quan tới cô sao? Với cả cô có tư cách đặt chân vô đây sao? _ Mạnh Ái không chịu thua nói lại.

- Cô đừng cố chấp, thế thân vẫn mãi là thế thân thôi, không phải sao? Phu nhân Ngô Gia sớm muộn cũng là tôi, cô nên nhanh chóng rời đi thì hơn. _ Minh Ngọc nói câu này làm Mạnh Ái lại đau lòng thêm.

- Được, tôi cho cô toại nguyện. _ Mạnh Ái nói một câu, sau đó kéo vali bước ra ngoài, đi ngang còn đụng vai cô ta.

Minh Ngọc với bản tính thâm độc, không chịu mọi chuyện dễ dàng như vậy. Khi Mạnh Ái bước gần xuống hết cầu thang, cô ta chạy theo giữ tay cô lại, vung tay tát cô một cái.

Chưa xong ở đó, nghe tiếng quản gia Trần nói " Thiếu gia, ngài đã về ", cô ta tự dưng tự cầm tay cô tát mạnh vào mặt cô ta một cái, rồi tự mình giở trò té cầu thang, nếu từ bên ngoài nhìn vô chắc chắn sẽ hiểu lầm là cô đẩy cô ta té.

- Minh..Ngọc, sao cô lại làm vậy? _ Mạnh Ái bị bất ngờ nên giọng nói lắp bắp.

Đương nhiên, đúng lúc đó thì Hàn Dương liền vào, Minh Ngọc thì nằm đó với một vũng máu. Mắt anh dần đỏ ngầu lên, nhanh chóng lại đẩy cô té xuống đất trúng ngay cây đàn piano phía dưới chân cầu thang rồi bế ả ta lên. Bụng dưới truyền đến một cơn đau thấu người, Mạnh Ái nắm chân anh lại, khẩn cầu nói: " D..ương, c..on ch..úng t..a, anh.. đừng đi. "

- Buông ra, cô đúng là một con cầm thú đội lốt người. _ Hàn Dương tức giận hét lớn, vung chân đá tay cô ra rồi bế ả đi cấp cứu, cùng lúc đó chiếc vòng tình yêu màu đỏ cũng đứt ra khỏi tay của Mạnh Ái.

Mạnh Ái đau trong bụng, đau trong lòng không ai hiểu nổi. Quản gia Trần vội vàng chạy lại: " Ái Nhi, chân con, chân con sao thế này? Cấp cứu cấp cứu. "

Cô run run nắm tay bà, giọng thều thào nhờ bà nhấn vào số này gọi cho anh hai. Bà rối quá chả biết làm sao nên cũng nghe theo cô mà gọi.

Rất nhanh sau đó.

Gia Thiên và Chấn Hào cấp tốc chạy vào nhìn thấy cô nằm trên một vũng máu thì không khỏi tức giận nghiến răng, mau chóng bế cô ra đi chạy với tốc độ cao nhất đi bệnh viện.

Hai người họ run run nắm tay cô, đứa em gái của họ sao lại thế này? Hàn Dương, tôi chắc chắn sẽ bắt cậu trả giá. Mạnh Ái dù đau nhưng cố gắng chút sức lực cuối cùng của mình nắm tay hai anh nói: " Anh hai, a..nh ba, dù..thế..nào cũng ph..ải cứu con em. " Rồi sau đó ngất lịm đi.

Gia Thiên nghe xong như bị chấn động, đến con cậu mà cậu cũng muốn giết sao Hàn Dương? Nếu em gái tôi có mệnh hệ gì, cho dù cậu có năm hay bảy cái mạng tôi cũng giết chết cậu, đồ chó chết.

Mạnh Ái rất nhanh được đưa tới bệnh viện rồi vào phòng cấp cứu. Gia Thiên mất bình tĩnh khi Mạnh Ái bị như vậy liền định đi kiếm Hàn Dương tính sổ nhưng bị Chấn Hào cản lại. Ba mẹ Hàn Dương cũng như ba mẹ Mạnh Ái đều đã đến, ai cũng bị sốc với tin này, không phải hai đứa rất hạnh phúc hay sao?

- Mẹ, mẹ bình tĩnh lại đi, em con còn trong đó chưa biết ra sao mà. _ Chấn Hào thấy mẹ mình khóc lên khóc xuống vội an ủi.

Mẹ của Hàn Dương cũng không khá hơn là mấy, bà khóc rất nhiều, đi lại chỗ của bà thông gia mà nói: " Tôi xin lỗi chị, gia đình tôi có lỗi với con bé rất nhiều. "

- Được rồi chị đừng nói vậy, coi như con tôi không có phước phần hạnh phúc vậy. _ Lục Mạnh Từ, ba cô nói, dù đau lòng nhưng cũng không chấp nhất bao nhiêu, điều đáng lo là bây giờ con gái của ông không biết sẽ ra sao nữa.

- Tôi đứng ra hứa với anh chị, chắc chắn tôi sẽ dạy dỗ lại đứa con trời đánh đó. _ Ba của Hàn Dương đứng ra hứa chắc nịch với nhà thông gia.

Bên gia đình của Mạnh Ái không nói gì, chỉ ngồi nhìn vào cái đèn cấp cứu còn hiện đèn xanh kia, bao giờ mới tắt?

Hàn Dương cũng nhanh chóng đưa Minh Ngọc đến bệnh viện Stardom ( Mạnh Ái không được đưa tới đây nhe) và ả cũng đang được cấp cứu.

Nhưng rất nhanh ả được đẩy ra vì không có gì đáng kể, Hàn Dương nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng mà..

Lúc đó anh quá tay đẩy Mạnh Ái xuống, cô ấy có sao không? Anh cũng đau lòng, nhưng biết làm sao khi anh thấy chính tay Mạnh Ái đẩy Minh Ngọc từ cầu thang té xuống chứ?

Sự thật rõ ràng như vậy, anh nghĩ Mạnh Ái cũng thật xấu xa.
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,482
Posts: 97394
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

PreviousNext

Return to Truyện Ðọc



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 22 guests