Con cò mỏi cánh bay về đâu?
Man mác trong Em một nỗi sầu
Nắng chiều xuống núi đi vào mộng
Chợt thấy giật mình mắt thẳm sâu
Đêm dài nhưng chỉ nhớ mình Anh
Mặc ánh trăng soi tận xuống thềm
Mặc cho sóng vỗ con thuyền rạn
Em vẫn ngồi chờ giữa bóng đêm
Anh là một nửa của đời Em
Một nửa mất rồi sống mong manh
Đẹp chi trăng vỡ hồ gợn sóng
Vui thú gì đâu nợ chẵng thành
[st]