Cô gái một mình tìm kỷ niệm biển xưa
Đem gói lại trong chiếc khăng hồng để nhớ
Gió vô tình bật tung ô cửa sổ
Để lại cô với nỗi nhớ mênh mang....
Cô ước mình được sống kiếp dã tràng
Suốt đời với niềm vui se cát
Cần cù thể chẳng sợ đời trôi mất
Vẫn yên bình như chiều biển hôm nào
Đem gói lại trong chiếc khăng hồng để nhớ
Gió vô tình bật tung ô cửa sổ
Để lại cô với nỗi nhớ mênh mang....
Cô ước mình được sống kiếp dã tràng
Suốt đời với niềm vui se cát
Cần cù thể chẳng sợ đời trôi mất
Vẫn yên bình như chiều biển hôm nào
![Image](http://i225.photobucket.com/albums/dd22/huongbuoi07/55180673-hanhdttbiena.jpg)
Sóng rì rào và biển vẫn mêng mông
Biển ấm áp biển vỗ về sâu lắng
Cô gái yêu từng cơn sóng vỗ
Tha thiết nồng nàng từng phút thấy biển xanh
Có lẽ cô gái nghĩ - biển là anh
Nên cô yêu biển nhiều đến thế
Yêu mãi ,mãi yêu -vạn lần khôn xiết
Yêu ngàn đời như biển vẫn mênh mang....
Biển ấm áp biển vỗ về sâu lắng
Cô gái yêu từng cơn sóng vỗ
Tha thiết nồng nàng từng phút thấy biển xanh
Có lẽ cô gái nghĩ - biển là anh
Nên cô yêu biển nhiều đến thế
Yêu mãi ,mãi yêu -vạn lần khôn xiết
Yêu ngàn đời như biển vẫn mênh mang....