Thân em con gái họ nhà Trúc
Dáng hiền ngoan dong dỏng cũng khá cao
Hai chân em xoạc rốn em lồi
Khi em dứng nhìn không bắt mắt
Lúc em ngồi ai mà chẳng ước ao
Khi em hát giọng bay cao lanh lảnh
Lúc em cười sằng sặc cũng khó nghe
Chẳng phải khoe khoang em thật là rực lửa
Anh cũng từng chiêm nghiệm thấy rồi sao
Vâng đúng vậy mỗi lần anh gặp gỡ
Bồng em lên và âu iếm làm sao
Hai chân em xoạc miệng tròn xoe
Anh vội vã hôn liền năm bảy cái
Nhìn anh mắt lim dim như đói ngủ
Ấy thế mà đã lại phấn chấn ngay
Em giai nhân gặp anh hùng phỉ chí
Lúc tự tình khi hậm hực hờn ghen
Là cái gì?