Ngày Mai Có Gió Ngày Mai

Nơi chia xẻ với nhau những tâm sự, cảm xúc...trong cuộc sống hằng ngày

Moderators: littlehoney999, Ngươi vien xu, A Mít

Ngày Mai Có Gió Ngày Mai

Postby Thuvang » 26 Oct 2022

Image


Ngày Mai Có Gió Ngày Mai
---------------------------------------

Buổi sáng mùa thu không có nắng, không có mưa, không có gió, chỉ có sương mù, vậy mà có người chăm chú cứ như tìm cái gì đó phía sau màn sương mù dày đặc kia.
Mỗi ngày trên trái đất có bao nhiêu người yêu nhau và bao nhiêu người xa nhau? Không ai biết, nhưng biết chắc trái đất vẫn quay vòng quanh mặt trời.
Rồi sao nữa? Câu hỏi có thể tiếp nối từng ngày từng tháng, nhưng có điều là, không phải cái gì cũng có câu trả lời.
Kiếp người, sanh ra một mình, độc lập cách sống và ra đi cũng phải một mình. Kịch là kịch, phim là phim, A là A và B là B. Cô đơn một mình, là cái vốn dĩ của cuộc đời.
Cái vốn dĩ cô đơn đó sẽ tự giải quyết bằng cách là kết bạn. Khi có bạn rồi, để giữ được tình bạn có thể sẽ có khó khăn, nhưng nếu so sánh chọn lựa thì cô đơn xem ra là nỗi túng quẩn tinh thần mà con người phải đối phó lại khó khăn hơn.
Tìm một người bạn mới không phải dể, vì vậy số bạn cũ thường cứ được giữ mãi. Gặp người đồng điệu, bắt đầu một câu chuyện, một cái nhìn... là phải có duyên trời với nhau. "Vô duyên đối diện bất tương phùng" mà.
Có khi người này cần người kia chỉ để nói chuyện, không thật là quan trọng, câu chuyện có khi chỉ xoay quanh về thời tiết nóng - lạnh, nói về cái cây đầu đường, nói về cái cổng ra vào của những cái chợ luôn được trang hoàng rất đẹp khi dịp lễ Noel, nói về thời xa xưa son trẻ... v.v... Người này ngồi yên lắng nghe câu chuyện từ người kia muốn kể, bất chợt nuốt nước mắt vì cảm thông, thấu nỗi đắng cay, cơ cực của thân phận một kiếp người. Chỉ vậy thôi, cũng là cách đem bình an cho một tâm hồn.
Có những đứa con thương mẹ nhiều lắm, nhưng có khi không biết mẹ thích gì. Có biết đâu, mẹ cũng có một thời "hồi ấy", hồi ấy đó cách đây hơn năm mươi năm, những năm tháng vô tư, hồn nhiên, trong veo bình minh của một cuộc đời. Bây giờ đây, tuổi đời đã chồng chất, người mà bây giờ mái tóc buông dài không còn thích hợp nữa, phải cắt ngắn để bước vào ngưỡng cửa một cuộc đời mới (tuổi về hưu), người mà bây giờ đôi lúc thích uống cà phê một mình, thỉnh thoảng ngắm mưa rơi, gió tạt một mình nhưng cũng có khi dù trời lạnh nhưng lòng nghe ấm áp.
Buổi sáng nay, một buổi sáng thanh khiết, mặt trời chưa ló dạng nên trời còn lạnh, đặc điểm của mùa này là vậy, ai ai cũng phải mặc thêm áo vào lúc sáng sớm. Buổi sáng là thời gian mà lòng người bình lặng chỉ có yêu thương, có phải vì đã được nghỉ ngơi.Thật lòng, từ nhiều năm nay, hằng mấy chục năm, tôi chỉ muốn bình yên như cọng cỏ, không muốn ai và làm ai tổn thương.
Bầu trời hôm nay, với bàn tay dang rộng hãy ôm lấy những trái tim khắc vào hai chữ bình yên cho tất cả mọi người.
Tôi tự trách mình, vì không thể nào giỏi hơn được nữa, từ tuổi hai mươi với bao mộng ước, cho đến nay có lẽ là thời gian nên dừng lại. Tôi sẽ tập buông bỏ bớt lo toan, buông bỏ cầu danh cầu lợi, cố giữ lại con mình tấm lòng biết ơn, giữ lại tình người trong gia đình và bạn bè. Nghĩ đến nhau bằng một chữ tình là ấm lòng.
Ngày nay, khoa học càng tiến bộ, thế giới càng gần nhau hơn, chỉ một cái click bằng ngón tay là liên lạc được với nhau, nhưng con người thật sự đã hiểu nhau chưa? Thế giới vật chất mênh mông, thế giới tâm hồn càng bao la hơn, trong suốt cuộc đời có biết bao lần giữa con người hiểu lầm với nhau, có khi còn có thể tìm hiểu và hàn gắn thông cảm, có khi là tan vỡ.
Thôi thì, ngày mai lại có gió của ngày mai.
Chỉ cần có nhau, để có thêm yêu thương, để bớt đi một ít, một góc nào đó của giông gió cuộc đời.

Thuvang
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 

Return to Tuỳ Bút và Văn sáng tác



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 16 guests