Món quà tinh thần gởi tặng Ngươi vien xu từ: MuaThuDuoiMua, Minh Chau, lazyht, Maytrang267, giamchua, Christiane, IFlyX5, pleikey
Buổi chiều cuối năm. Tuyết rơi nhiều phủ ngập vạn vật, tất cả trắng xóa.Trời thì lại lạnh kinh khủng, luôn âm xa dưới độ …nước đá . Cảnh vật hoàn toàn xa lạ dễ làm lòng người nhớ về kỷ niệm.
Tôi chợt nhớ đến cành hoa mai mùa xuân và màu hoa anh đào năm nào. Mùa xuân của một thời thư sinh- có bao nhiêu mùa xuân để cho tôi nhớ. Rồi đến những mùa xuân sau, rộn ràng với cành mai nở rộ và lòng người nao nức- mùa xuân và bao nhiêu hoài vọng đầu đời xây đắp- mùa xuân có bao nhiêu tà áo mới tung bay của tuổi mới lớn hớn hở, những mùa xuân của thuở niên thiếu và thuở vào đời đã qua đi bao giờ cũng để lại một chút gì đó gọi là kỷ niệm.
Nhưng mỗi mùa xuân về của thuở niên thiếu tôi đều ….thả diều và để cho tâm trí mình vô tư bay lượn theo cánh diều. Thế đấy- Hoài bão của tôi thuở đầu đời đấy- tôi muốn tung bay trên bầu trời đầy trăng sao và hoa lá- Tôi muốn tất cả sao trên trời và một ít hoa dưới đất …
Mặc dù bây giờ đang là giao thừa , nhưng chỉ còn một mình tôi lặng lẽ trong căn phòng – hoàn toàn vắng lặng- ngoài trời trắng xoá , chỉ có tuyết phủ ngập và nỗi buồn mênh mông.
Lòng tôi vẫn ngổn ngang trăm mối . Chiều đi làm về con đường triũ nặng và như dài ra. Tự nhiên tôi thèm con diều của ngày xa xưa - rất xa xưa. Năm nào cũng vậy, vào mùa Tết, khi mà thiên hạ rộn ràng chuẩn bị cho ngày đầu năm, thì tôi – lúc còn niên thiếu- để mặc mọi việc cho cha mẹ và chị lo liệu, và tôi ung dung đi …thả diều.
Tôi thích - rất thích những chiều cuối năm êm ả- được nghỉ học sớm, không còn vướng bận, lòng tôi nhẹ nhàng theo cánh diều trong gió- Thế thôi- Và nhiều năm sau, ngay cả khi gần kề ngày thi Tú tài trọng đại đối với đời học sinh, tôi cũng vẫn thích thả diều như là cách thư giãn cho quên đi nỗi niềm sĩ tử…Không biết bây giờ nơi quê nhà có còn em nhỏ nào đang vô tư theo cánh diều như tôi ngày nào không nhỉ??
Bây giờ thì tôi thương- thương những mùa xuân có cành mai e ấp, có màu hoa anh đào thấp thoáng, có cánh diều vô tư nhẹ nhõm lượn lờ trong nắng chiều và đôi mắt …mơ mộng về một chân trời rộng mở của người con trai mới lớn …
Nhưng mà còn đâu …..
Trắng đêm dài thương nhớ
Thương nhớ rồi nhớ thương
Mai Đào mùa xuân nở
Buồn tênh mây xứ người
……..
Rồi hôm nay bên kia vòng trái đất
Cây mai vàng hoa lại nở- Mùa Xuân
Bên đây ta ôm chiếc lá lênh đênh
Theo ngày tháng nặng nề xa bờ bến
Nơi đây lặng lẽ ta với ta
Không bánh không hoa cũng không trà
Đón xuân lòng dõi …con diều cũ
Nhớ lắm – còn đâu giấc mộng hoa
NVX
Giao thừa Xuân Đinh Hợi 2007- 16 tháng 2 năm 2007